Đời buồn con lai: 50 năm thất lạc cha mẹ, đứng lên sau 11 năm tù

05/11/21, 17:36 Cuộc sống

Từ nhỏ đã bị kỳ thị, cuộc sống của ông Quốc cũng luôn gặp khó khăn. Vì cưa bom nên ông đã bị cụt 3 ngón tay và bị thương ở mắt cá chân. Đi xin việc thì bị người ta chê… Sống bơ vơ, nghèo khó quá nên ông đã đi ăn trộm rồi cứ thế đời ông như xuống dốc vì ra tù vào tội…

Dù đã ở độ tuổi 50 nhưng ông Quốc vẫn chưa một lần được gặp cha mẹ ruột của mình. (Ảnh qua Thanh Niên)

Ông Nguyễn Việt Quốc sinh năm 1969 ở Tuy Hòa (Phú Yên). Ông là một trong số những người con lai, có số phận không được may mắn suôn sẻ, đang sống trên mảnh đất Việt.

Ông không biết mặt mẹ ruột, cũng chẳng có mấy ký ức về cha. Chỉ nghe ngoại nuôi nói ba của mình là đại úy phi công, đóng quân ở sân bay dã chiến Chóp Chài, tỉnh Phú Yên.

Cũng như bao người khác, ông khao khát được đoàn tụ cùng người thân, thế nhưng đến nay đã 50 năm trôi qua, mọi thông tin về họ vẫn chỉ là con số 0.

Từ nhỏ, ông sống cùng bà ngoại nuôi, sau đó chuyển đến sống cùng mẹ nuôi và con gái của mẹ, cũng là con lai. Nhưng đến năm 1972 thì mẹ nuôi đã sang Mỹ định cư.

Sau năm 1975, ông được đưa đến Nha Trang, tá túc tại nhà thờ. Thời gian đó ông được cho đi học, nhưng mỗi lần đến trường, với ông đều không mấy vui vẻ.

Bạn bè thường chế giễu ông là đồ “Mỹ lai”. Điều đó khiến ông tủi thân, tức giận, không ít lần ông đánh nhau với bạn rồi bỏ học từ năm lớp 6. 

Thời ấy, người nhận nuôi ông cũng nghèo khó. Cơm vì thế mà không có ăn, áo quần cũng chẳng có để mặc, hai anh em ông phải mặc đồ may bằng bao cát. 

Để có cái ăn, kiếm được tiền nuôi em, mới hơn 10 tuổi, ông Quốc đã phải đi làm. Ông ra đồng bắt cá, leo lên núi đốt than… đem bán để kiếm từng đồng bạc lẻ. 

Cú trượt dốc lớn trong đời

Lớn hơn một chút, có khoảng thời gian ông đi gỡ phế liệu, sau đó vô tình nhặt được một quả bom. Dù biết nguy hiểm nhưng vì nghèo đói túng quẫn, ông Quốc vẫn đánh liều, đem bom đi cưa lấy thuốc nổ bắn cá, còn nhôm thì bán kiếm tiền.

Rồi một hôm, khi đang cưa thì quả 81 phát nổ, ông bị thương ở mắt cá chân, còn tay bị đứt 3 ngón. Đau đớn là thế, khổ là vậy nhưng ông nói rằng bản thân khi ấy đã rất may mắn vì vẫn giữ lại được cái mạng của mình.

Năm 1989, em gái nuôi và bà ngoại nuôi cũng sang Mỹ theo diện con lai. Chỉ còn mình ông bơ vơ. Ông không thể sang Mỹ vì các giấy tờ cần thiết theo diện con lai đã bị người khác chiếm đoạt. 

Đau khổ và cô đơn, ông tìm đến Sài Gòn, rồi xin được công việc phụ hồ. Những tuần đầu chưa quen việc nên bị cai thầu chửi miết, cuối tuần cũng không được phát lương, ông uất ức bỏ việc.

Ánh mắt đượm buồn, ông nhớ lại: “Một mình ở lại bơ vơ. Nghèo khó, đau khổ, thất học… khiến tôi như con thú hoang. Vì đói quá, tôi đã trở thành thằng ăn trộm. 

Tôi chuẩn bị một cây súng giả, dao rồi đột nhập vào một nhà ăn trộm. Ý định của tôi khi lấy được tiền, nếu bị phát hiện sẽ mang dao và súng giả ra dọa để thoát thân. Nhưng cuối cùng tôi bị bắt”.

Đó là vào một ngày của tháng 4 năm 1989, ông Quốc đã bị kết án 9 năm tù, phúc thẩm còn 7 năm. 

Ở trong trại giam Đồng Găng (Khánh Hòa) được 3 năm thì ông được tạm hoãn thi hành án vì bị bệnh phổi và đường ruột.

Ngày ra tù, không có người thân, không nhà cửa, không công việc, ngọn lửa căm hận trong ông trỗi dậy. Ông tự hỏi tại sao cuộc đời mình lại ra nông nỗi này, trong khi em gái ông cũng đã tìm thấy cha và đang sống yên ổn bên Mỹ.

Ông muốn tìm gặp người giữ giấy tờ chứng minh con lai của mình, để hỏi cho ra lẽ. Ông kể: “Tôi đột nhập vô một đơn vị quốc doanh đánh cá ở Nha Trang lấy cắp một khẩu súng AR 15. Lúc đó các đơn vị này được trang bị súng. Tôi đi bộ băng rừng 3 ngày 2 đêm tìm đến nhà người giữ giấy tờ của tôi. 

Dù hoàn lương, ông Quốc vẫn chưa hết bị ám ảnh bởi điều tiếng con lai, tù tội… (Ảnh qua Thanh Niên)

Lúc đó, dự tính nói với họ nếu không trả giấy tờ tôi sẽ tự sát. Thế nhưng, có người báo trước nên họ gọi công an đến bắt khi tôi chưa kịp hành động. Tôi đeo thêm án tù 8 năm, chồng thêm 4 năm án cũ thành 12. Vào trại Xuân Phước năm 1992, đến năm 2000 thì được đặc xá”.

Khát khao được làm lại từ đầu

Sau khi ra tù lần nữa, ông lang thang, rồi gặp đúng người phụ nữ của đời mình. Cô này là bạn học cũ, đã có 2 con, nhưng không có chồng. Cả hai đều là những người có khoảng buồn riêng, nên tự thấy hợp nhau và đến với nhau.

Có gia đình, có con cái, ông Quốc như có thêm sức mạnh để tồn tại dù cái nghèo vẫn bủa vây. Ông đi làm “thợ đụng” ở Chùa, ai sai gì làm nấy. Còn vợ thì nhận gia công may đồ tang.

Vì thu nhập bấp bênh, cả nhà bữa đói bữa no, nên việc học hành của các con ông cũng phải gác lại. 

Ông tâm sự rằng, đời của ông, tuổi trẻ của ông coi như bỏ rồi, ông chỉ mong sao các con mình đỡ khổ, có tương lai tươi sáng hơn nhưng cuối cùng các con cũng không được học hành tử tế, có đứa rất ham học và học rất giỏi nhưng lại phải nghỉ ngang.

Giờ đây ông chỉ muốn làm bất cứ công việc gì chỉ cần không phạm pháp và mất đạo đức để kiếm tiền nuôi vợ nuôi con, lo cho gia đình nhỏ của mình được trọn vẹn.

Ông Quốc khi còn làm bảo vệ ở trường mẫu giáo và con gái. (Ảnh qua Thanh Niên)

“Chuyện gì trên đời cũng có luật nhân quả. Rũ bỏ quá khứ đen tối, buồn đau, tôi tự đứng lên với mong ước sẽ sống tốt hơn, gieo nhân lành để gặt được quả tốt, không chỉ cho mình mà cho con cho cháu về sau”, ông tâm sự.

Sau khi câu chuyện của ông Quốc được biết đến, ông đã được hội “Tình lai  không biên giới” của anh Jimmy Miller Nhật Tùng đứng ra giúp đỡ thử ADN. Kết quả xác định ông Quốc lai châu Âu 48%. 

Tuy nhiên đến nay ông vẫn chưa kết nối được với phả hệ dòng họ bên cha. Khi được hỏi có oán hận cha mẹ không? Ông lắc đầu. Hỏi ông muốn tìm lại cha mẹ để đi Mỹ? Ông cũng lắc đầu. Ông tâm sự rằng, ông chỉ muốn tìm lại cha ông, nếu cha mất thì còn có dòng họ. 

Chúc Di (t/h)

Ad will display in 09 seconds

10 bức tranh địa ngục, ai xem cũng kinh sợ!

Ad will display in 09 seconds

Vệ tinh bí ẩn 13.000 năm tuổi đang theo dõi Trái Đất?

Ad will display in 09 seconds

Lời dạy của quỷ thần: Người đọc sách tốt, thân phủ hào quang

Ad will display in 09 seconds

Nhận 3 món quà của Bồ Tát: Người giàu có, kẻ thành ăn xin

Ad will display in 09 seconds

Sự tích thần kỳ về thần y Tôn Tư Mạc

Ad will display in 09 seconds

Vì sao nhiều khi buồn thăm thẳm không giải thích được?

Ad will display in 09 seconds

Tinh Hoa kể chuyện: Lý Ký trảm xà

Ad will display in 09 seconds

Chỉ cần không lo, không sợ thì đã là người quân tử rồi sao

Ad will display in 09 seconds

Vì sao Bill Gates không tiêm Vắc-xin cho con mình?

Ad will display in 09 seconds

Sét đánh có phải sự ngẫu nhiên?

  • 10 bức tranh địa ngục, ai xem cũng kinh sợ!

    10 bức tranh địa ngục, ai xem cũng kinh sợ!

  • Vệ tinh bí ẩn 13.000 năm tuổi đang theo dõi Trái Đất?

    Vệ tinh bí ẩn 13.000 năm tuổi đang theo dõi Trái Đất?

  • Lời dạy của quỷ thần: Người đọc sách tốt, thân phủ hào quang

    Lời dạy của quỷ thần: Người đọc sách tốt, thân phủ hào quang

  • Nhận 3 món quà của Bồ Tát: Người giàu có, kẻ thành ăn xin

    Nhận 3 món quà của Bồ Tát: Người giàu có, kẻ thành ăn xin

  • Sự tích thần kỳ về thần y Tôn Tư Mạc

    Sự tích thần kỳ về thần y Tôn Tư Mạc

  • Vì sao nhiều khi buồn thăm thẳm không giải thích được?

    Vì sao nhiều khi buồn thăm thẳm không giải thích được?

  • Tinh Hoa kể chuyện: Lý Ký trảm xà

    Tinh Hoa kể chuyện: Lý Ký trảm xà

  • Chỉ cần không lo, không sợ thì đã là người quân tử rồi sao

    Chỉ cần không lo, không sợ thì đã là người quân tử rồi sao

  • Vì sao Bill Gates không tiêm Vắc-xin cho con mình?

    Vì sao Bill Gates không tiêm Vắc-xin cho con mình?

  • Sét đánh có phải sự ngẫu nhiên?

    Sét đánh có phải sự ngẫu nhiên?

x