Nguyên thần ly thể xuống địa ngục chứng kiến nhân quả báo ứng
Con người vốn không nhìn thấy thì không tin, vậy nên mà sinh tâm ngờ vực đối với nhân quả báo ứng và luân hồi. Tuy vậy, dù con người có tin hay không, thì báo ứng dưới địa ngục vẫn là những câu chuyện hết sức chân thực.
Vào đời nhà Thanh, ở Ngô Giang, Giang Tô có một người tên là Khoái Lan Chu, là một vị cư sĩ Phật giáo rất thành kính. Bởi vì ông bản tính lương thiện, lại tín Phật, cho nên mọi người hễ gặp khó khăn thường tìm đến ông nhờ giúp đỡ. Còn ông thì chỉ cần người khác tìm đến cậy nhờ, ông sẽ ngay lập tức trợ giúp người ta không chút kêu ca. Khoái Lan Chu có một người con gái, tên là Ấu Lan, tự Tố Quyên, nàng cùng với cha đều là những Phật tử thành kính, đều tận sức giúp đỡ người khác.
Tuy nhiên, Khoái Lan Chu khi đến tuổi trung niên, trên lưng xuất hiện một vết loét dài, mãi vẫn không khỏi, cuối cùng đã qua đời. Phụ thân chết, Ấu Lan vô cùng đau buồn. Những người thân thích trong nhà lại nói một số lời ngờ vực, đại khái như là: Khoái Lan Chu khi còn sống thành tâm niệm Phật, lại thích làm việc thiện, lẽ nào Phật không phù hộ ông, tại sao lại qua đời sớm như vậy?…
Ấu Lan tâm trạng đang vô cùng đau buồn, lại nghe những lời này, càng thêm thương tâm, nước mắt tuôn lã chã, cuối cùng bản thân cũng đổ bệnh nằm trên giường không dậy nổi. Đến một ngày, Ấu Lan đột nhiên ngồi dậy, nói với người hầu: “Ta sắp chết rồi, sau khi ta chết không cần cử hành tang lễ, hãy để thân thể của ta ở trong phòng chăm sóc tốt, bảy ngày sau, ta sẽ sống lại”. Nói xong thì nàng ngồi xếp bằng đả tọa rồi tắt thở.
Mọi người trong nhà làm theo lời dặn của Ấu Lan, 7 ngày sau, thân thể của cô vẫn nguyên vẹn, hơn nữa sắc mặt lại bắt đầu hồng hào trở lại, lấy tay sờ vào thì thấy người ấm lên, tới nửa đêm ngày thứ 7 thì Ấu Lan liền tỉnh lại.
Sau khi tỉnh lại, nàng nói: “Khi đã tu Phật rồi, thì tuyệt đối không thể không tin nhân quả và báo ứng dưới Địa Ngục”. Tiếp đó nàng bắt đầu kể về những cảnh tượng ở không gian khác mà mình chứng kiến sau khi nguyên thần ly thể.
“Ta sau khi nguyên thần ly thể, thì không nhìn thấy đường đi, chỉ thấy khắp nơi đều là cát phủ, vì thế liền bắt đầu thành tâm niệm kinh Phật, chợt thấy mặt đất bừng sáng, lập tức nhìn thấy cờ quạt tung bay, rồi một vầng hào quang xuất hiện trên đám mây. Sau đó vầng hào quang bắt đầu chầm chậm hạ xuống, lúc này ta mới biết đó chính là Bồ Tát với khuôn mặt từ bi. Vì thế ta lập tức cúi lạy, thỉnh cầu Bồ Tát cứu giúp.
Bồ Tát nói: ‘Ngươi không nên tới nơi này, mau trở về đi thôi’. Lúc này ta nói với Bồ Tát: ‘Cha con hiện ở nơi nào? Cầu xin Người cho nhi nữ nhìn thấy mặt cha một lần’.
Bồ Tát nói: ‘Ông ấy hiện tại đang ở tầng thiên thứ 12 hưởng thanh phúc, nếu ngươi có thể tu thành chính quả, sẽ có hy vọng gặp lại cha ngươi, còn nếu không thì người và trời vĩnh viễn cách trở, khó mà gặp lại”.
Ta sau khi nghe xong, đã biết chỗ ở của cha mình thì buồn vui lẫn lộn, lại không ngừng khóc. Bồ Tát nói: ‘Thôi đừng khóc, ngươi đã đến nơi này, ta sẽ sai người dẫn ngươi xuống Địa Ngục du ngoạn một chuyến, để cho ngươi có thể biết trên đời này gieo nhân nào gặt quả đó, sau khi chết sẽ có một loạt các loại ác báo, khi còn sống làm điều ác, sau khi chết sẽ bị giày vò, không chút sai lệch’.
Lập tức có một vị thị hầu từ vầng sáng trên không trung bay ra, đưa ta xuống Âm ty. Đầu tiên phải bái kiến Diêm Vương, bên cạnh Diêm Vương có mấy tiểu quỷ, mỗi người đều có bộ mặt dữ tợn, giống như người đời miêu tả vậy. Vị người hầu nhìn thấy Diêm Vương, bèn truyền đạt lại lời Bồ Tát nói cho ông biết, Diêm Vương lập tức đứng lên chăm chú lắng nghe. Sau đó Diêm Vương sai tiểu quỷ chỉ dẫn đường, lấy chìa khóa mở cửa, đi qua mấy cánh cửa, bên trong đều là những cảnh tượng Địa ngục hãi hùng, mà bên trong mỗi cánh cửa ta đều nhìn thấy những người đã từng quen biết.
Ví dụ ta nhìn thấy một người phụ nữ ở phía Bắc Ngô Giang, bà thường ngày niệm kinh rất chuyên cần, thường khuyên người làm việc thiện và bố thí, người trong làng cũng coi bà là người lương thiện, nhưng hiện tại bà lại đang ở trong địa ngục chịu cảnh lạnh lẽo run người. Ta nhìn thấy mà giật mình, liền vội vàng hỏi: ‘Đây là một người rất tín Phật, vì sao lại phải chịu khổ như vậy?’ Tiểu quỷ nói: “Người này lòng tham quá lớn, bà ta sở dĩ khuyên người khác bố thí, nhưng thật ra lại tham ô đồ bố thí của người ta, bà ấy cả đời đã lấy của người ta không ít đâu! Hơn nữa bà ta còn cho vay nặng lãi, bóc lột người khác. Cho nên sau khi chết lập tức hạ Địa ngục”.
Không lâu sau, ta lại thấy chị dâu ta cũng đang ở dưới này, hai tay chị ấy bị đóng đinh trên cửa, vô cùng thống khổ, ta vừa nhìn thấy thế thì khóc to, nói chị ấy cũng là một người tín Phật tại sao lại chịu kết cục như vậy? Tiểu quỷ nói: ‘Người này khi còn sống rất đố kỵ, hơn nữa đối với người hầu nữ thì cực kỳ hà khắc, thường xuyên trách mắng ngược đãi, cho nên sau khi chết phải xuống nơi này’. Ta nói: ‘Chị ấy vẫn thường xuyên vào chùa miếu thắp hương bái Phật, điều này lẽ nào không làm tiêu tan tội lỗi của chị ấy sao?’ Tiểu quỷ nói: ‘Những việc ấy chỉ là một chút việc thiện, không đáng kể gì'”.
Sau đó Ấu Lan còn kể rất nhiều cảnh tượng chịu khổ của những người khác mà nàng chứng kiến, còn nói rõ nguyên nhân chịu khổ của họ là gì. Mọi người nghe xong thì sợ hãi đến sởn gai ốc, đều rút ra bài học cảnh tỉnh cho bản thân mình. Còn Ấu Lan sau khi sống lại, đã sống tiếp 36 năm sau và luôn thành tâm tu hành.
Bảo An (Theo NTDTV)