Chỉ một câu nói đùa mà nên duyên chồng vợ, hôn nhân quả là kiệt tác của trời cao

17/05/19, 15:31 Cổ Học Tinh Hoa

Năm Thành Hóa triều đại nhà Minh, có một câu chuyện nhân duyên rất đặc biệt. Có người chỉ vì một câu nói đùa mà cuối cùng phải kết thông gia với gia đình này. Hôn nhân là do trời định, sợi chỉ đỏ dẫn lối từ nơi tăm tối, không ai có thể tùy tiện gỡ bỏ được.

Chỉ một câu nói đùa mà nên duyên chồng vợ, hôn nhân quả là kiệt tác của trời cao -H1
Hôn nhân là do trời định, sợi chỉ đỏ dẫn lối từ nơi tăm tối, không ai có thể tùy tiện gỡ bỏ được. (Ảnh: Jianshu)

Tài tử Chúc Duẫn Minh vào triều đại nhà Minh có ghi lại một câu chuyện rất ly kỳ. Ở Hàng Châu có một người tên là Tưởng Đình. Một năm, Tưởng Đình cùng với hai vị khách từ phương xa trở về, đi vào vài thôn trang để dạo chơi. Đến chạng vạng tối, họ thấy có một ngôi làng rất lớn, liền rảo bước đi vào để tìm chỗ ngủ trọ.

Bước đến trước cửa một ngôi nhà, bọn họ thấy cửa lớn khép kín, bên trong yên ắng, tựa như không có người. Ba người mới bỏ hành lý xuống, chuẩn bị ngồi dưới mái hiên để nghỉ ngơi một chút. Không may trời bỗng nhiên mưa to, bắn hết vào bọn họ.

Tưởng Đình lén lút đẩy một cánh cửa mở ra, chuẩn bị đi vào, hai người bạn mới nó: “Tự tiện đi vào nhà người ta cũng không hay đâu”. Tưởng Đình nói: “Có gì đâu nào? Đây là nhà nhạc phụ của tôi mà“. Hai vị khách nghe xong đều cười xòa.

Lúc này, cửa lớn bỗng nhiên mở rộng ra, từ bên trong có một ông lão đi ra, nhìn chàng thanh niên và nói: “Tôi vừa nghe thấy một vị khách nói chuyện không được phép tắc cho lắm, là ai thế?” Ngoại trừ Tưởng Đình, hai vị khách kia đều cúi đầu tạ lỗi với ông cụ.

Tưởng Đình mắc cỡ đến đỏ mặt, không dám ngẩng mặt lên nhìn ông lão. Ông lão trịnh trọng mời hai vị khách đi vào trong: “Mời vào tệ xá để tránh mưa gió. Anh chàng đây đã nhận là con rể của lão già cổ hủ này, vậy thì chính là con rể của tôi rồi. Dựa vào cấp bậc lễ nghĩa, con rể không thể đãi ngộ giống như khách được, nên để cho anh đứng ở bên ngoài vậy“.

Hai vị khách không từ chối được thiện ý của ông lão, vì vậy đành phải đi vào. Bọn họ vừa mới đi vào, ông lão liền đóng cửa lại. Khách vào trong phòng xong rồi, mọi người cùng nhau hỏi thăm danh tính, biết được ông lão họ Đào.

Ông lão cũng rất hiếu khách, lấy rượu và thức ăn ra chiêu đãi bọn họ, nhưng không mời Tưởng Đình. Ông lão nói: “Đời người ai không có lúc khốn cùng, nhưng mà đi đường nói chuyện cần phải cẩn thận một chút, việc này chẳng phải là đạo tu thân đó sao?“.

Hai vị khách ở trong phòng uống rượu, duy chỉ có Tưởng Đình dựa vào tường ở mái hiên để tránh mưa, tình cảnh vô cùng xấu hổ.

Sau khi tạnh mưa thì ánh trăng cũng vừa ló ra. Tưởng Đình chuẩn bị đi tìm chỗ trọ, anh vừa định đứng dậy, chợt nghe phía trong cửa xì xào bàn tán: “Giờ hãy khoan đi, hình như có gì ở đây. Hãy chờ một lát, tôi đi một tí sẽ trở lại“. Tưởng Đình nghe được nghĩ thầm, chẳng lẽ bọn họ đã được ông lão khoản đãi, còn định ăn cắp đồ của người ta nữa hay sao?

Một lúc lâu sau, phía trong tường ném ra hai cái bọc. Tưởng Đình đi tới xem xét, tất cả đều là đồ trang sức của phụ nữ và ly chén, đều là làm từ vàng bạc. Chỉ một lát sau, lại nghe thấy phía đầu tường có âm thanh truyền đến, nhìn lại thì là hai người. Bởi vì ban đêm trời tối nên nhìn không rõ là nam hay nữ.

Hai người đi theo Tưởng Đình, nhưng lại không tới gần anh ta. Đợi đến lúc sáng sớm, Tưởng Đình nhìn lại, thì chính là một thiếu nữ cùng với một người hầu gái. Tưởng Đình kinh hãi, mới dừng lại hỏi thăm bọn họ.

Chỉ một câu nói đùa mà nên duyên chồng vợ, hôn nhân quả là kiệt tác của trời cao -H2
Hôn nhân chính là kiệt tác của trời cao, mọi thứ đều được an bài một cách tỉ mỉ. (Ảnh: Sohu)

Hóa ra, thiếu nữ kia là con gái của ông lão, bởi vì không muốn gả cho một người mù, cho nên bỏ nhà trốn đi. Trong bữa tiệc, nàng nghe được cha nói có Tưởng Đình đứng ở ngoài cửa, cho nên thu thập đồ châu báu, nữ trang, thừa dịp ban đêm mà bỏ trốn đi theo anh ta.

Tưởng Đình cũng đã đến tuổi kết hôn, vì vậy dắt theo cô gái đi về nhà gặp cha mẹ, cùng nàng kết hôn, nên nghĩa vợ chồng. Vợ của Tưởng Đình cũng có phần đức hạnh, đã sinh cho anh ta một đứa con trai.

Cứ vậy là đã qua hai ba năm, vợ của Tưởng Đình ngày càng nhớ nhung cha mẹ, nghĩ lại ngày trước tự ý bỏ nhà đi bây giờ cảm thấy rất hối hận. Vì vậy Tưởng Đình tìm một người bạn để bàn tính kế sách vẹn cả đôi đường.

Người bạn giả làm thương nhân đi vào nhà của ông lão. Lúc nói chuyện phiếm, thương nhân nói: “Hai, ba năm trước đây, ở Hàng Châu có một vị khách trở về, mang theo một cô gái, nghe nói còn là đồng hương của ngài đó? Lão tiên sinh ngài có biết không?”

Ông lão nói: “Không biết là cô gái đó họ là gì?”

Thương nhân nói: “Nghe nói là họ Đào“.

Ông lão giật mình nói: “Chẳng lẽ là con gái của tôi hay sao?”. Thương nhân tả lại cho ông dung mạo của cô gái, ông lão nói: “Thật sự đúng là con gái của tôi rồi“.

Thương nhân mới hỏi ông lão: “Ngài muốn gặp con gái không?”. Ông lão trả lời: “Đương nhiên rồi“.

Vợ của ông lão là Vương thị, từ đằng sau tấm bình phong chạy ra, vừa khóc vừa nói với vị khách: “Vợ chồng chúng tôi chỉ có một đứa con gái. Nếu có thể gặp lại được nó, tôi xin dùng một nửa gia tài để hậu tạ”.

Mấy ngày sau, vợ chồng Đào gia đã được y nguyện, khi gặp con gái thì ôm lấy nhau mà khóc lớn một hồi. Tưởng Đình đến trước ông lão xin tạ tội, nói rằng ngày trước chỉ nói đùa, không ngờ lại trở thành sự thật.

Ông lão nói: “Đây là ông trời cho anh một bài học đó, từ xưa nhân duyên là do trời định, anh thấy có bao giờ mà sai không?“. Ông lão vui mừng mời những người thân thuộc trong dòng họ, chuẩn bị tiệc rượu để chiêu đãi, cũng tặng lễ vật cho con rể, xong rồi để cho bọn họ trở về.

Vợ chồng xứng đôi vừa lứa, ai có thể ngờ tới, một câu nói đùa vô tâm lại trở thành lời tiên tri sau này, chỉ một câu nói đã nên duyên vợ chồng. Câu chuyện đọc có phần khôi hài, nhìn lại toàn bộ sự việc đã xảy ra, mọi người không khỏi thán phục, quả là một kiệt tác của trời cao!

Chân Chân (Theo Epoch Times)

Xem thêm:

Ad will display in 09 seconds

Bong bóng Chân Thiện Nhẫn

Ad will display in 09 seconds

Cuộc chiến ly kỳ thoát khỏi người khổng lồ

Ad will display in 09 seconds

Chớ nghĩ nhân gian nhiều mỹ hảo, ma quỷ đang thao túng con người!

Ad will display in 09 seconds

Tuổi trẻ xinh đẹp không phải là vốn liếng lớn nhất của người phụ nữ

Ad will display in 09 seconds

Làm thế nào để khai mở con mắt thứ ba?

Ad will display in 09 seconds

Con người ngày nay có thể tu luyện không?

Ad will display in 09 seconds

Lời dạy của quỷ thần: Người đọc sách tốt, thân phủ hào quang

Ad will display in 09 seconds

Vì sao kẻ đồ tể lại được về đất Phật ?

Ad will display in 09 seconds

Thảm họa dành cho con người: “Đều không phải ngẫu nhiên”

Ad will display in 09 seconds

Vì sao không làm việc gian dâm nhưng vẫn bị Thần trách phạt?

  • Bong bóng Chân Thiện Nhẫn

    Bong bóng Chân Thiện Nhẫn

  • Cuộc chiến ly kỳ thoát khỏi người khổng lồ

    Cuộc chiến ly kỳ thoát khỏi người khổng lồ

  • Chớ nghĩ nhân gian nhiều mỹ hảo, ma quỷ đang thao túng con người!

    Chớ nghĩ nhân gian nhiều mỹ hảo, ma quỷ đang thao túng con người!

  • Tuổi trẻ xinh đẹp không phải là vốn liếng lớn nhất của người phụ nữ

    Tuổi trẻ xinh đẹp không phải là vốn liếng lớn nhất của người phụ nữ

  • Làm thế nào để khai mở con mắt thứ ba?

    Làm thế nào để khai mở con mắt thứ ba?

  • Con người ngày nay có thể tu luyện không?

    Con người ngày nay có thể tu luyện không?

  • Lời dạy của quỷ thần: Người đọc sách tốt, thân phủ hào quang

    Lời dạy của quỷ thần: Người đọc sách tốt, thân phủ hào quang

  • Vì sao kẻ đồ tể lại được về đất Phật ?

    Vì sao kẻ đồ tể lại được về đất Phật ?

  • Thảm họa dành cho con người: “Đều không phải ngẫu nhiên”

    Thảm họa dành cho con người: “Đều không phải ngẫu nhiên”

  • Vì sao không làm việc gian dâm nhưng  vẫn bị Thần trách phạt?

    Vì sao không làm việc gian dâm nhưng vẫn bị Thần trách phạt?

x