Truyền kỳ về kỳ nhân đi tìm bảo vật (P.2): Tiết lộ “Mật mã Cốc Nha”
Những năm trở lại đây, trên mạng internet Trung Quốc lưu truyền một câu chuyện thần bí. Ba nhân vật chính tham gia câu chuyện này đều có năng lực khiến con người phải kinh ngạc, và chuyến hành trình đi tìm bảo vật của họ quả là có một không hai.
Tiếp theo phần 1.
Tham gia trợ giúp phá án
Vào tháng 12/2007, địa phận Nam Dương tỉnh Hà Nam phát sinh vụ án lớn, có một đứa trẻ 8 tuổi bị bắt cóc. Có người nhờ Đảng Bất Hạnh giúp đỡ đoán chữ, thế là Đảng mượn 100 tệ, cùng một người bạn khác đi đến nhà người bị hại, để họ viết ra ba chữ, Đảng Bất Hạnh đã viết ra tên của người tội phạm, đưa cho đội trưởng của Cục Công an, xem như cung cấp manh mối phá án. Nhưng công an không tin tưởng, khiến Đảng Bất Hạnh rất tức giận.
Tên mà ông viết ra có chữ tên lót là Chính (đọc là zheng), phía trước họ Ân (đọc là yan). Khi vụ án được phá giải, tội phạm tên là Diệp (ye) Tăng (zeng) Hỉ, họ và chữ tên lót có phát âm rất giống nhau. Tuy rằng không hoàn toàn viết ra chính xác danh tánh của tội phạm, nhưng Đảng Bất Hạnh đã thấy được hướng mà đứa trẻ bị bắt đi và nơi trú chân.
Đảng Bất Hạnh nhìn thấy đó là ở một ngôi làng mới, đứa trẻ này hoàn toàn không có nguy hiểm về tính mạng. Chưa đầy 10 ngày thì án đã giải, sau này xác thực là 8 ngày thì vụ án được phá giải rồi.
Đảng Bất Hạnh nhớ lại: “Nơi ở của đứa trẻ cũng xuất hiện như hình vẽ trong đầu tôi, tôi không có tiền, nhưng vẫn muốn đi chứng thực sự việc này, và quả thực rất ăn khớp”. Tuy rằng kinh tế khó khăn, ông vẫn cùng người bạn ăn mừng một chút sau sự việc này.
Đảng Bất Hạnh nói, ông xem chữ cũng giống như TV tự động dò đài vậy, đối với một số sự đổi dời của nhân sinh, các tình thế nguy hiểm, những tư tưởng chấn động, tung tích của vụ án, đều có thể thông qua chữ của người viết mà hiển thị ra, hơn nữa còn có thể hình thành toàn bộ tình tiết của câu chuyện một cách hoàn chỉnh, có lúc ngay cả sự việc giấu kín nhất cũng khó mà thoát khỏi.
Ông cảm giác có một loại tín hiệu thần kỳ có thể trực tiếp nối tiếp với đại não của ông, những chữ Hán đơn thuần trong mắt người khác, khi đến đại não của ông lại hiển hiện ra hình ảnh cụ thể.
Tiết lộ mật mã Cốc Nha
Giáo sư Lý rất kiêu ngạo cuối cùng cũng biểu thị sự tán thành đối với Đảng Bất Hạnh. Sau này giáo sư Lý lại đến xin chữ hỏi bệnh tình cho vợ mình, đã tiện tay đem theo một tờ báo đăng bốn bức hình vẽ Cốc Nha trên “Đông Phương kim báo”, nói với Đảng Bất Hạnh rằng: “Ông có sự mẫn cảm với chữ Hán, có thể xem mà phá giải mật mã này không?”. Đảng Bất Hạnh cầm tờ báo lên xem, đã dự cảm được sự việc này không bình thường.
Hình vẽ Cốc Nha chứa những ký hiệu rất kỳ lạ, nhưng trong mắt Đảng Bất Hạnh lại là từng chữ Hán đặc thù, số “chữ Hán” này lại có thể diễn hóa thành đồ vật thực tế và hoàn cảnh địa lý cụ thể, dần dần như thế, trong đầu Đảng Bất Hạnh hiển hiện ra một câu chuyện lịch sử kỳ diệu.
Trong bốn bức vẽ của Cốc Nha, mỗi một phù hiệu đều đại biểu cho một loại vật dụng thực tế. Đảng Bất Hạnh phát hiện nó hoàn toàn không phải một bức vẽ chỉ đơn giản để thưởng thức, mà mỗi bức vẽ đều chứa đựng nội dung liền mạch, ý tứ tranh vẽ biểu thị cung điện dưới lòng đất cực lớn mà chưa từng ghi chép trong sử sách. Hơn nữa, trong tranh còn hiển thị dấu tích của con người còn sống tồn tại trong đó.
Trong sự phân tích của Đảng Bất Hạnh, Mã Quốc Vượng xem cũng hiểu ra. Sự việc trọng đại, hai người bỗng xuất hiện một cảm giác sứ mệnh, cần giúp cho kho báu này sớm được hiển lộ, vì vậy hai người hợp thành một tổ đầu tiên đi thám hiểm bí mật. Vào buổi sáng ngày 29/11/2006, Đảng Bất Hạnh rời khỏi nhà, đến căn nhà nhỏ dưới đất của Mã Quốc Vượng thuê, ở bên trong đóng cửa phá giải trong 28 ngày, tiến hành nghiên cứu kỹ càng đối với mỗi phù hiệu trong bức vẽ.
Cốc Nha khóc lớn
Sau khi mật mã được phá giải, việc đầu tiên mà Đảng Bất Hạnh làm chính là đi gặp Cốc Nha. Tuy rằng có một số giới thiệu trên tờ báo và trên mạng liên quan đến Cốc Nha, nhưng Đảng Bất Hạnh vẫn không yên tâm về sự xác đáng của những thông tin đó.
Thế nhưng ngay cả lộ phí đi Vân Nam, Đảng Bất Hạnh cũng không có, đành phải xin giúp đỡ từ người bạn Trương Phú Đoàn. Trương Phú Đoàn mới nghe xong cười nói ông bị “thần kinh”, không chịu cho mượn tiền, sau này Đảng Bất Hạnh đề nghị đoán chữ giúp ông ta, nếu như đoán được chính xác thì cho ông mượn ba trăm tệ.
Trương Phú Đoàn nói ra, Bất Hạnh lần lượt đoán cho ông bốn chữ, vậy mà đều đúng cả, thế là họ Trương cho Đảng Bất Hạnh mượn ba trăm tệ. Sau này, Trương Phú Đoàn trở thành một thành viên quan trọng trong đội thám hiểm, vì biết sử dụng mạng internet, rất nhiều tin tức đã được lan ra ngoài, dần dần gây được sự chú ý của cộng đồng.
Ngày 27/12/2006, Đảng Bất Hạnh đem theo chăn mền và mì ăn liền, đi xuống phía Nam thăm Cốc Nha, để xác minh một lần sự việc người thật tranh thật. Lúc ấy, Đảng Bất Hạnh không có bất cứ phương thức liên lạc nào để tìm Cốc Nha, đành cầm lấy tờ “Đông Phương kim báo” đến đồn công an địa phương mà nghe ngóng, nhưng thông tin liên hệ Cốc Nha đều được giữ bí mật với bên ngoài, đề phòng can nhiễu.
Thế nhưng, trong âm thầm đã có sự trợ giúp của Thần, lúc Đảng không còn cách nào, đã lên một tuyến xe mà bản thân cũng không biết rõ, sau khi đến nơi thì vừa hỏi thăm, đã phát hiện người dân ở đây biết nhà của Cốc Nha, thế là phía trước được người kéo xe dẫn lối, phía sau có phụ nữ đưa đường, một mạch đi tới trước cửa nhà Cốc Nha, gặp được Cốc Nha trong 40 phút.
Ở nhà Cốc Nha, Đảng Bất Hạnh trước tiên xem những bức vẽ đầu tiên của Cốc Nha, sau khi xem đến quyển thứ hai, Đảng Bất Hạnh hỏi “ai là Trương Cốc Phân”, Cốc Nha nói đó chính là tên của cô khi còn đi học. Đảng Bất Hạnh sở dĩ hỏi như vậy, là vì trong số bức vẽ của Cốc Nha có một bức tuy đều là phù hiệu kì lạ, nhưng ông lại nhìn thấy hình dáng chữ “Trương Cốc Phân”.
Sau đó, Đảng Bất Hạnh nói ra suy đoán của mình về “Mật mã Cốc Nha”, Cốc Nha vốn đối với kho báu dưới đất không hề biết gì, lúc nói cho cô biết rằng phía dưới lòng đất có người sống, cô đã khóc to lên, nói rằng phải cứu lấy những người kia.
Lúc Cốc Nha khóc lớn, còn nói rất nhiều từ ngữ lạ nghe không hiểu, người nhà Cốc Nha vội vàng chạy vào trong hỏi xảy ra chuyện gì. Người trong nhà cô nói: “Bao nhiêu báo đài truyền thông đến, đều không làm cho con gái ta đau lòng như vậy, rốt cuộc ông nói điều gì khiến con gái thương tâm như vậy?”
Đảng Bất Hạnh nói, 40 phút gặp mặt Cốc Nha đó đã giúp ông kiên định niềm tin của mình đối với kết quả suy đoán từ “mật mã Cốc Nha”, vấn đề còn lại là làm thế nào tìm được “cung điện dưới mặt đất thần bí” được ẩn giấu trong bức họa đó, giúp mọi người tin tưởng những suy đoán của mình.
Trước khi đi, Cốc Nha tiện tay cầm năm bức họa đưa cho Đảng Bất Hạnh. Nói ra cũng thật trùng hợp, Đảng Bất Hạnh vừa xem xong, chính là mấy bức vẽ trên tờ “Đông Phương kim báo”, lại còn dư ra một bức vẽ. Về sau, Đảng từ trong bức vẽ thứ năm này đã trông thấy thêm thông tin.
Câu chuyện lịch sử đáng kinh ngạc
“Mật mã Cốc Nha” đã cất giấu một đoạn lịch sử không được con người biết đến: Từ lúc bắt đầu triều Nguyên, vùng đất này đã có người chiếm lĩnh hang động đá vôi ở dưới khuôn viên ngôi chùa, muốn kiến tạo một kho cất giấu vật quý. Sau triều Nguyên, một vị đại quan của triều Minh đã ở hang đá vôi dưới mặt đất xây thành cung điện dưới lòng đất. Ông tốn hao rất nhiều tài lực, bao gồm tự mình chiêu mộ đội xây dựng công trình ngôi chùa.
Công trình ở sơn trại rất to lớn, quy mô bao trùm cả tòa núi, có mười ba tầng cửa lớn, kiến tạo một cung điện to lớn như thế, chính là đủ để đối kháng với các đại thần ở hoàng cung. Lúc đó, bề mặt sơn trại được che đậy bởi ngôi chùa để che giấu tai mắt người, mục đích là không để cho người khác hoài nghi phía dưới còn có cung điện cùng kho báu dưới mặt đất.
Chủ sơn trại sau khi khống chế bảo điện này, còn bắt cóc công chúa hoàng gia, đưa vào cung điện phía dưới ngôi chùa, hắn vì để lấy lòng công chúa, không làm hại nàng, không cưỡng bức nàng, lợi dụng năng lực của hắn cướp bóc rất nhiều vật báu để nịnh nọt công chúa, vị trại chủ này còn tạo ra một bức tượng bằng vàng trông giống hệt công chúa.
Vào thời kì cuối triều Minh, tin tức về kho báu bị lưu truyền ra ngoài. Có người lập mưu khiến toàn bộ ngôi chùa của triều Minh che đậy ở trên toàn bộ chìm xuống dưới núi, số người rớt xuống dưới đều chết cả, nhưng vẫn còn có người sống lại ở nơi đó, đời này qua đời khác trông giữ nơi đó.
Đến thời kì chiến tranh kháng Nhật, có một quân nhân của đội quân Quốc Dân Đảng phạm phải tội rất lớn, anh ta đến gặp phương trượng trông coi địa phương này mà khẩn cầu, giúp che giấu cho anh ta, kết quả phương trượng đưa anh vào một tầng ở phía trên của kho báu, không phải thực sự là ở trong kho báu. Anh đợi ở trong đó, sau này lại xuống đến cung điện.
Lúc anh ta đi vào còn dẫn theo một người phụ nữ, có khả năng là người yêu của anh. Sau khi anh vào trong thì không ra được nữa. Phương trượng nói phải xem tạo hóa của anh ấy vậy, nếu anh muốn tiếp tục sống, bên dưới có động thì có thể ra ngoài. Động này cách mặt đất sâu 25 mét, anh nhất định phải luyện khinh công, thì có thể từ cửa động mà ra ngoài. Theo thời gian trôi qua, anh ta ở trong đó vì để sống sót đã luyện rất nhiều công phu, anh có thể từ lỗ thông gió rất cao ở cửa động mà ra ngoài, anh vẫn một mực ẩn núp bên trong đó.
Liên quan đến tung tích của hai người, Đảng Bất Hạnh nói, ít nhất năm 2006 vẫn còn có người sống, người nam năm 2006 vẫn còn sống, đến năm 2007 thì không biết kết cuộc ra sao rồi.
Bức tranh minh họa kho báu ở cung điện dưới mặt đất
Đảng Bất Hạnh giải mã được nội dung liền mạch được biểu thị trong các bức vẽ: những con đường nhỏ và vị trí của kho báu trong cung điện dưới mặt đất, nguyên nhân của “Vân Phong Sơn tự” lọt xuống dưới đất, số lượng và tên gọi của kho báu, năm cửa vào bị phong kín của cung điện, bối cảnh phía sau của kho báu, vị trí của các bẫy khổng lồ và phương pháp để an toàn gỡ bỏ, tình hình bên trong cung điện, điểm an toàn để khai quật, cột mốc và kích thước xung quanh cửa vào cung điện dưới đất,…
Đảng Bất Hạnh nói, trong bức vẽ Cốc Nha có hình dáng chữ “bắc” và “Minh Phong Sơn tự”, còn có chữ “quang”, “nhân”, “mộc”, “động”, làm cột mốc,… thì phán đoán cung điện dưới đất là một ngôi miếu cổ sụp đổ gọi là Phong Sơn Tự, chữ “Minh” biểu thị triều đại của ngôi miếu.
Đảng Bất Hạnh nhờ người tìm trên máy tính biết được miếu tự ở Trùng Khánh nhiều nhất, vì vậy tập trung vào Trùng Khánh. Ngày 4/1/2007, Đảng Bất Hạnh cùng Trương Phú Đoàn đến Trùng Khánh điều tra, vì để thu hẹp phạm vi, trên đường Đảng lại phát hiện trong bức vẽ “Minh Phong Sơn tự” có hình dáng chữ bên trái là chữ “Phiến”( “片”), nếu xoay 90 độ, biến thành chữ “Bắc” (“北”) với hàm ý mặt lưng đối với mặt lưng, lúc này trong đầu xuất hiện hình vẽ: Bắc Bối.
Quả nhiên Trùng Khánh có một nơi gọi là Bắc Bối, lúc đó bọn họ rất kích động. Lo lắng chính phủ không lý giải được, vì thế dựa vào thân thuộc ở nước ngoài muốn tìm lại ngôi miếu sụp đổ từ mấy trăm năm trước đầu tư để xây dựng lại, đến nghe ngóng ở Bộ thống nhất mặt trận Bắc Bối, hỏi thăm xung quanh phải chăng có manh mối của ngôi miếu sụp đổ, cuối cùng đã thăm dò được, trong địa phương này có một nơi cạnh trấn Bát Đường, hồ Bát Giác, truyền thuyết nói có ngôi miếu sụp đổ, trở thành một cảnh quan “Thủy Long Đàm” ở phía sau Tấn Vân Sơn.
(Còn nữa)
Liên Hoa (Theo Epoch Times)