Nghiên cứu phát hiện: “Big Pharma” che giấu tác hại của hoạt chất trong thuốc trầm cảm
Sự thật đằng sau ngành công nghiệp dược phẩm thường là những điều rất kinh khủng. Trong đó, một thông tin quan trọng liên quan đến loại thuốc chống trầm cảm đang được sử dụng cho nhiều người chính là một ví dụ điển hình.
Có thể điều này sẽ khiến cho bạn cảm thấy sợ hãi, nhưng điều quan trọng là bạn cần vượt qua nỗi sợ để nhìn vào sự thật. Cũng như bạn cần nhìn nhận những gì đang xảy ra với ngành y tế của chúng ta ngày nay.
Ông Arnold Seymour Relman (1923-2014), Giáo sư y khoa trường đại học Harvard và cũng là nguyên Tổng biên tập tạp chí Y Khoa New England nói rằng: “Ngành y tế đang bị ngành công nghiệp dược phẩm mua chuộc, không chỉ về mặt y học mà còn về cả giáo trình giảng dạy và nghiên cứu. Các tổ chức khoa học của đất nước này đang cho phép mình trở thành đại lý được trả lương của ngành công nghiệp thực phẩm. Tôi nghĩ điều đó thật đáng xấu hổ”.
Ví dụ gần đây nhất về kiểu tham nhũng này đã được phát hiện trong một nghiên cứu y khoa, được đăng tải vào tuần trước trên Tạp chí Y học Anh. Công trình này do các nhà nghiên cứu đang làm việc Tại trung tâm Cochrane ở thành phố Copenhagen tiến hành.
Được biết các nhà nghiên cứu đã xem xét những loại tài liệu được lấy từ 70 thử nghiệm của phương pháp mù đôi. Mục đích của việc nghiên cứu là kiểm soát các hiệu ứng giả dược khác nhau của chất ức chế tái hấp thu serotonin có chọn lọc (SSRI) và norepinephrine (SNRI).
Kết quả cho thấy nó có thể mang đến những tổn hại nghiêm trọng cho sức khỏe con người. Nhưng điều này lại không được ghi trong báo cáo của cuộc nghiên cứu lâm sàng. Đây là những báo cáo được gửi đến các cơ quan y tế lớn như Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ (FDA).
Khi này ông Tamang Sharma, một nghiên cứu sinh tại trung tâm Cochrane và là tác giả chính của nghiên cứu cho biết: “Chúng tôi thấy rằng có rất nhiều phụ lục thường chỉ được ghi chép đầy đủ theo yêu cầu của chính quyền. Nhưng không may là chính quyền chưa bao giờ đưa ra yêu cầu ghi chép các phụ lục một cách đầy đủ. Tôi thật sự lo sợ vì không biết tình trạng thực tế sẽ tồi tệ như thế nào, nếu chúng tôi có được dữ liệu hoàn chỉnh”.
Bà Joanna Moncrief, bác sĩ tâm thần và là nhà nghiên cứu tại Đại học Cao Đẳng Luân Đôn phát biểu thêm:
“Nghiên cứu này đã xác nhận được đầy đủ mức độ ảnh hưởng của thuốc chống trầm cảm chưa từng được biết đến. Nhưng sự thật đó lại một lần nữa không được báo cáo trong các tài liệu công bố. Và chúng tôi biết rằng điều này đã không được ghi chép trong những báo cáo nghiên cứu lâm sàng, những báo cáo sẽ được gửi đến cơ quan quản lý và nơi có quyền quyết định việc cấp phép lưu hành dược phẩm”.
Ông Peter Gotzsche, một nhà nghiên cứu lâm sàng tại Cochrane và đồng tác giả của nghiên cứu là người đã cố gắng tiếp cận các báo cáo thử nghiệm lâm sàng về thuốc chống béo phì gần một thập kỷ trước đó. Nhưng thật không may, Cơ quan Dược phẩm Châu Âu đã từ chối cung cấp các báo cáo cho ông.
Để có được các báo cáo này, nhóm nghiên cứu đã nói rằng mình cần xem xét chúng để làm rõ các vấn đề liên quan đến những bí mật thương mại, mặc dù sự thật là bên trong những báo cáo đó không tồn tại bất kỳ bí mật thương mại nào. Tại thời điểm này nhóm nghiên cứu của ông Peter cũng cố gắng giải thích rằng tất cả các bí mật này thật sự ảnh hưởng lớn đến mạng sống của con người. Nhưng có vẻ như họ không quan tâm đến điều đó một chút nào cả.
Chính vì vậy phải mất nhiều năm yêu cầu và khiếu nại, ông Peter mới có thể lấy được những báo cáo mà mình cần. Đây được xem là một bước đột phá của ông và thông qua đó nhà nghiên cứu muốn nhắc nhở chúng ta rằng: Những tiến trình tương tự vẫn chưa được thực hiện tại Hoa Kỳ.
Ông cũng cho biết thêm, các nhà nghiên cứu cần xem xét dữ liệu của các thử nghiệm lâm sàng một cách tốt hơn. Có như vậy, việc đánh giá nghiên cứu mới không bị ngành dược phẩm ảnh hưởng. Ông nói: “Thật phi đạo đức khi bệnh nhân tình nguyện trở thành vật thí nghiệm để mang lại lợi ích cho khoa học, nhưng sau đó chúng ta lại cho phép các công ty dược phẩm quyết định rằng các nhà khoa học không được tiếp cận dữ liệu thô”.
Ông Moncrieff tiếp tục bày tỏ mối quan tâm của mình: “Chúng tôi thật sự không có đủ bằng chứng để chứng minh rằng thuốc chống trầm cảm mang lại hiệu quả chữa trị. Nhưng chúng tôi lại ngày càng có nhiều bằng chứng khẳng định loại thuốc này có thể gây hại”.
Đây không phải là lần đầu tiên
Đây không phải là lần đầu tiên các công ty dược phẩm lợi dụng khoa học để giúp thuốc chống trầm cảm được bày bán công khai. Chỉ vài tháng trước, một cuộc đánh giá độc lập đã phát hiện ra rằng: Loại thuốc chống trầm cảm thường được kê toa có tên Paxil (paroxetine) là sản phẩm nguy hiểm cho thanh thiếu niên.
Nhưng vào năm 2011, một cuộc thử nghiệm các loại thuốc gây nghiện diễn ra dưới sự tài trợ của công ty GlaxoSmithKline lại tuyên bố rằng: Nó hoàn toàn an toàn! Theo đó, họ đã lợi dụng khoa học để tiếp thị Paxil, cũng như gắn nhãn cho nó là an toàn đối với thanh thiếu niên.
Ông John Ioannidis, một nhà dịch tễ học tại Trường y khoa đại học Stanford, đồng tác giả của nghiên cứu và cũng là tác giả của bài báo được truy cập rộng rãi nhất trong lịch sử Thư viện khoa học công cộng (PLoS), đã nói trong báo cáo rằng: “Hầu hết các kết quả nghiên cứu được công bố hiện tại đều sai sự thật” và điều này đã xảy ra hơn 10 năm trước. Một điều không thể phủ nhận là sự việc đã trở nên tồi tệ hơn trong khoảng thời gian đó.
Câu nói của ông John một lần nữa đã lặp lại lời của bác sĩ Richard Horton, tổng biên tập hiện tại của một trong những tạp chí Y Khoa uy tín nhất thế giới. Cụ thể vị tổng biên tập này đã từng phát biểu: “Nhiều tài liệu khoa học (có lẽ là một nửa) ghi chép những điều không đúng sự thật. Bởi nó đã bị các cuộc nghiên cứu trên quy mô nhỏ, mẫu vật nhỏ, hiệu ứng nhỏ và được phân tích một cách không hợp lệ khi xung đột lợi ích với công ty dược phẩm ảnh hưởng. Song song đó, chính vì nỗi ám ảnh phải chạy theo các xu hướng y khoa có thế lực đáng ngờ, nền khoa học đã đi vào bóng tối”.
Tổng Biên tập Tạp chí y khoa New England, một tạp chí cũng được coi là tốt nhất thế giới đã đưa ra các xác nhận tương tự:
“Những gì đã xảy ra cho thấy rằng chúng ta không thể nào tiếp tục tin vào những nghiên cứu lâm sàng được công bố, hoặc những thông tin được đưa ra từ sự phán đoán của các bác sĩ, cùng các cơ quan y khoa có thẩm quyền. Tôi thật sự rất buồn khi đưa ra kết luận này. Nhưng đó là sự thật và cũng là những gì mà tôi nhận thấy trong hai thập kỷ qua, khi đứng trên cương vị của một biên tập viên tạp chí Y học New England”.
Cách đây vài năm, bà Lucia Tomljenovic, một tiến sĩ hóa sinh và cũng là một nghiên cứu sinh sau tiến sĩ tại khoa y của trường UBC, đã khám phá ra các tài liệu được che giấu. Chúng cho thấy rằng: Các nhà sản xuất vắc-xin, những công ty dược phẩm và cơ quan y tế biết rất rõ mối nguy hiểm mà các loại vắc-xin mang đến cho công chúng.
Những tài liệu này được lấy từ Bộ y tế Anh (DH), cùng Ủy ban hỗn hợp về vắc xin và tiêm chủng (JCVI). Đây chính là cơ quan tư vấn cho Bộ trưởng Bộ Y tế ở Anh về các căn bệnh có thể phòng ngừa thông qua tiêm chủng.
Nhưng sự thật là JCVI đã “tiếp tục che giấu các dữ liệu quan trọng về những phản ứng bất lợi của vắc-xin và sự chống chỉ định đối với việc tiêm phòng cho cha mẹ lẫn nhân viên y tế. Mục đích của hành động này là họ muốn đạt được tỷ lệ chủng ngừa tổng thể”. Bà Lucia giải thích:
“Các biên bản ghi chép những cuộc họp của JCVI cũng cho thấy rằng một số thành viên của ủy ban có mối quan hệ rộng rãi với các công ty dược phẩm. Theo đó JCVI thường xuyên có mối quan hệ hợp tác với các nhà sản xuất vắc-xin về những chiến lược thúc đẩy việc tiêu thụ vắc-xin. Nhưng hầu hết trong các cuộc họp đó những vấn đề gây tranh cãi khi thảo luận đã không được công khai. Bởi theo Đạo luật tự do thông tin (FOI), biên bản ghi chép chỉ được phát hành sau đó.
Điều đó rõ ràng cho thấy sự thiếu minh bạch nghiêm trọng. Đồng thời, điều này cũng gây ra nhiều lo ngại, vì một số thông tin đã bị xóa khỏi văn bản (Ví dụ như tên của người tham gia) trước khi nó được phát hành theo quy định của FOI tại trang web JCVI”.
Dưới đây là một đoạn tin được lấy từ bộ phim tài liệu có tên “One More Girl”. Đây là một bộ phim xoay quanh loại thuốc chủng ngừa có tên Gardasil. Loại thuốc này được sản xuất để ngăn ngừa virus Papilloma (HPV) ở người. Trong đó, bác sĩ Peter Rost, cựu Phó chủ tịch của một trong những công ty dược phẩm lớn nhất thế giới (Pfizer) đã chia sẻ sự thật về mối quan hệ giữa ngành y tế và ngành dược phẩm.
Ông Rost vừa là phó chủ tịch của Pfizer, vừa là “người thổi còi” cho toàn ngành công nghiệp dược phẩm nói chung. Ông chính là tác giả của ấn phẩm “The Whistleblower, Confessions of a Healthcare Hitman”.
Bằng việc xem xét kinh nghiệm làm việc của mình, tác phẩm của Rost đã cho thấy ông chính là chuyên gia nội gián về các chiến dịch tiếp thị dược phẩm lớn. Đã đến lúc chúng ta phải suy nghĩ lại các nghiên cứu y học hiện tại và nhìn vào bức tranh lớn hơn.
Tác giả:
Tú Văn, theo CE