Kỳ nhân triều Đường biết trước tương lai, bằng lòng với số mệnh
Từ xưa đến nay, ở trong và ngoài nước đều nói đến những lời tiên tri, hơn nữa có rất nhiều lời tiên tri tương đối chính xác. Ngoài ra, còn có một số kỳ nhân dị sĩ, ví dụ như nhân sĩ trong giới tu luyện, họ thậm chí có thể thấy được những việc mà chưa xảy ra.
Trong cuốn sách “Hội xương giải di”, có ghi chép một câu chuyện liên quan đến Khúc Tư Minh triều Đường, ông ấy có thể biết được những chuyện chưa xảy ra, vì vậy trong đối nhân xử thế luôn có thái độ “vui với số mệnh trời cho”, tiêu dao vô ưu. Có thể ông ấy là người tu hành có pháp thuật, bởi vì khái niệm tu luyện tương đối phổ biến trong thời cổ xưa, người như vậy không hề hiếm
Khúc Tư Minh lúc đó là Lệnh sử của Sử bộ. Sử bộ tham gia vào việc tuyển chọn quan viên, mỗi năm tuyển chọn quan viên cho các phủ thử, dựa theo thông lệ thì mỗi phủ có thể tuyển chọn một viên ngoại. Đợi đến cuộc thảo luận tiến cử họ hàng thân thích, mọi người đều có thể xin tiến cử. Hơn hai năm nay, chỉ có Khúc Tư Minh là không tự tiến cử mình hay người khác.
Thượng thư Sử bộ lúc đó là Triệu Đông Hy, có nói với Khúc Tư Minh rằng: “Theo thông lệ tuyển chọn quan viên. Mỗi phủ thử nên giành được một chức quan, hoặc là tiến cử người khác cũng là một điều tốt”. Khúc Tư Minh không nói gì, chỉ ậm ừ đáp lại rồi lui ra ngoài.
Triệu Đông Hy càng cảm thấy kỳ quặc. Một hôm, ông gọi Khúc Tư Minh đến nói rằng: “Dựa vào quyền thế hiện giờ của ta, trong hơn ba ngàn người ứng thí này, chỉ cần ta phẩy bút một cái, là có thể từ nghèo hóa giàu, vứt bỏ nghèo hèn đạt được phú quý, kẻ nào đói kẻ nào no, đều do ngòi bút này của ta quyết định, ai cũng có khẩn cầu của mình, sao chỉ mình ngươi là im lặng, lý do là gì?”.
Khúc Tư Minh nói: “Con người sống hay chết đều do số mệnh quyết định: Phú quý là do trời định, chức quan nếu phải tới thì sẽ tới, nếu không được thì hà tất phải buồn phiền? Hơn ba ngàn người, mỗi một chức quan gắn với tên của ai, tất cả đều do số mệnh quyết định, chỉ là mượn bút của Thượng thư mà thôi. Tại hạ tự biết vận mệnh của mình vẫn chưa hanh thông, nên không dám đến làm phiền ngài”.
Triệu Đông Hy nói: “Theo như ngươi nói, thì ngươi quả thật là một nhà thông thái, có thể biết trước được họa phúc của mình?”. Khúc Tư Minh nói: “Tại hạ không dám nhận là nhà thông thái, năm tới, Khúc Tư Minh nhờ Thượng thư mới được ban cho một chức quan, nên không dám đòi hỏi gì thêm”.
Triệu Đông Hy nói: “Năm tới ngươi làm chức quan gì?”. Khúc Tư Minh nói: “Chuyện này tại hạ quên rồi”. Triệu Đông Hy nói: “Tại sao?”. Khúc Tư Minh nói: “Bây giờ để tại hạ viết ngày tháng mà Thượng thư trao cho tại hạ chức quan trong năm tới, cùng với bổng lộc là bao nhiêu, xin Thượng thư dán kín cất đi. Xin ngài hãy khoét một lỗ nhỏ trên tường phòng khách, rồi giấu mấy chữ tại hạ viết vào, lấy đất bịt kín lại, nếu như năm sau ngày tháng nhận chức quan sai một chữ, tại hạ sẽ chết dưới bậc thềm này”.
Nói xong liền cáo từ rời đi. Triệu Đông Hy không nói gì, trong lòng thầm trách Khúc Tư Minh quá ngông cuồng hoang đường. Ông thường có suy nghĩ là sẽ phê chuẩn cho người khác làm quan.
Đột nhiên một hôm, Hoàng thượng đến suối nước nóng. Bắt gặp Bạch Lộc (nai trắng) thăng thiên, vì thế đổi tên huyện Hội Xương thành huyện Chiêu Ứng, ra lệnh cho Sử bộ, phê chuẩn quan viên cho nơi đó. Triệu Đông Hy lập tức phê chuẩn cho Khúc Tư Minh.
Sau khi mọi chuyện xong xuôi, Triệu Đông Hy gọi Khúc Tư Minh đến hỏi: “Hôm qua hoàng thượng đến suối nước nóng, thấy bạch lộc thăng thiên, nên đổi huyện đó thành Chiêu Ứng. Huyện đó một vạn năm cũng không thể sánh với Trường An, giờ ta đã ký danh cho ngươi đến đó làm quan. Lời ngươi nói chẳng phải xằng bậy sao, sao ngươi có thể biết trước được chứ?”.
Khúc Tư Minh đa tạ nói: “Mời Thượng thư bỏ tờ giấy giấu ở hốc tường ra kiểm tra!”. Triệu Đông Hy liền mở tờ ghi chép giấu trong tường ra xem, chỉ thấy bên trên viết, năm sau nhằm ngày này tháng này, hoàng thượng đến suối nước nóng, đổi tên huyện nọ thành Chiêu Ứng, ra lệnh bổ nhiệm các chức quan. Còn có bổng lộc là bao nhiêu, không sai một chữ.
Tại sao Khúc Tư Minh có thể đoán trước “mọi chuyện”, hơn nữa còn chính xác như vậy? Chúng ta chỉ có một cách giải thích duy nhất đó là, “mọi chuyện” chắc chắn tồn tại ở một nơi nào đó mà người thường không thể nhìn thấy được. Tuy nhiên, vì nó đã tồn tại sẵn ở đó, hơn nữa lại vô cùng chính xác, cho nên dùng từ “tự nhiên xảy ra” thì không thể giải thích được, ngược lại lại giống như có người sắp đặt sẵn.
Vậy người sắp đặt sẵn mọi chuyện là ai? Bọn họ có thể sắp đặt mọi thứ của con người, thì nhất định cảnh giới, tầng thứ của họ vượt xa so với nhân loại. Vậy xem ra, trong vũ trụ liệu có tồn tại một sự sống cao cấp hơn? Họ có phải là “Thần” không?
Tuệ Tâm, theo Secret China