Lịch sử tin tặc
Các công ty đa quốc gia đang chịu nhiều thua thiệt vì các đợt tấn công vào hệ thống thư điện tử và trang mạng của họ.
Công chúng thì bị đánh cắp thông tin cá nhân, để rồi bị tung ra khắp nơi trên internet.
Trong những thập niên đầu của thế kỷ 21, nói đến từ ‘hacker’ người ta thường nghĩ đến những người lẩn khuất trong các phòng ốc tối tăm, một kiểu khủng bố mạng internet.
Thế nhưng thực ra không phải như vậy. Tin tặc ban đầu là những người vô hại. Trên thực tế, là các sinh viên.
Đối với những ai đã học ở Học viện công nghệ Massachusetts (MIT) trong những năm 1950 và 60, một vụ đột nhập đơn giản chỉ là một giải pháp nhẹ nhàng cho một vấn đề nào đó đã có sẵn.
Rất nhiều các vụ đột nhập ban đầu ở MIT thường là những trò đùa nghịch ngợm. Nhưng theo thời gian, từ này được gắn liền với các chương trình máy tính, ở cả MIT và bên ngoài.
Đối với những người tiên phong khi ấy, một vụ đột nhập chứng tỏ khả năng của người lập trình.
Sức mạnh nam giới
Những sinh viên MIT có vẻ còn đặt nền móng về phân chia giới. Khi đó, và cả bây giờ, các vụ đột nhập thường chỉ có sự tham gia của giới nam thanh niên hay các nam thiếu niên.
Lý do được đưa ra trong một cuốn sách về các nhóm hacker đầu tiên, do tác giả chuyên về khoa học viễn tưởng Bruce Sterling viết.
Ông lập luận giới trẻ chủ yếu là bất lực. Kiến thức sâu về một chủ đề kỹ thuật giúp họ có khả năng kiểm soát, mặc dù chỉ trên máy móc.
Ông viết: “Không bao giờ nên đánh giá thấp sức cuốn hút sâu sắc của cảm giác có quyền lực về kỹ thuật hàng đầu”.
Cuốn sách của ông, The Crackdown Hacker, mô tả chi tiết cuộc sống và những khai thác của thế hệ tin tặc đầu tiên.
Hầu hết là những đứa trẻ, chơi đùa với các mạng điện thoại, xâm nhập hệ thống máy tính thời kỳ đầu và huênh hoang về hoạt động của họ trên các diễn đàn.
Nhưng giờ đây là thời đại có các tạp chí dành riêng cho đột nhập mạng, bao gồm cả Phrack và 2600.
Các cá nhân tham gia được biết đến với những cái tên như Fry Guy, Knight Lightning, Leftist và Urvile.
Và các nhóm bắt đầu xuất hiện với những cái tên khủng bố như Legion of Doom (Quân đoàn Tận diệt), Masters of Deception (Đầu trò Lừa dối) và Neon Knights.
Khi tin tặc máy tính phát triển tinh vi hơn, họ bắt đầu đi vào vòng thực thi pháp luật.
Trong thập niên 1980 và 1990, các nhà lập pháp tại Mỹ và Anh phê chuẩn luật lạm dụng máy tính, tạo cho họ phương tiện để truy tố.
Một loạt các vụ đàn áp tin tặc được đưa ra, lên đến đỉnh điểm vào năm 1990 với Chiến dịch Sundevil – là một loạt các cuộc tấn công tin tặc do Mật vụ Mỹ thực hiện.
Tùy từng nhóm
Nhưng nếu mục tiêu của Sundevil là phải dập tắt hoạt động tin tặc tại Hoa Kỳ thì nó đã không thành công.
Khi hệ thống kết nối trở nên phổ biến, các nhóm hacker mới nổi lên, muốn thể hiện kỹ năng của họ.
Chẳng hạn năm 1998, các thành viên của nhóm L0pht đã trở nên nổi tiếng khi chứng tỏ cho Quốc hội Hoa Kỳ thấy rằng họ có thể đánh sập mạng internet trong 30 phút.
Mafiaboy thì cho thấy khả năng bằng cách đánh sập trang mạng của các công ty nổi tiếng như Yahoo, Amazon, Ebay và CNN.
Dark Dante sử dụng kiến thức của mình để chiếm lĩnh các đường dây điện thoại của một chương trình phát thanh để anh ta có thể trở thành người thứ 102 gọi điện và đoạt giải là một chiếc Porsche 944.
Những hành động đó cho thấy tin tặc đã hoạt động như thế nào trên ranh giới giữa hợp pháp và phi pháp, như Rik Ferguson, chuyên gia nghiên cứu bảo mật của Trend Micro giải thích.
Ông nói: “Các nhóm có thể mang cả hai mũ, màu đen hoặc màu trắng (hoặc đôi khi là màu xám) tùy thuộc vào động cơ của họ”.
Trong cách nói của giới hacker, mũ trắng là những người tốt, mũ đen là của giới tội phạm. Nhưng ngay cả thế, từ ngữ cũng chỉ là tương đối.
Đe dọa trên toàn thế giới
Nếu đột nhập máy tính là nghề sinh ra ở Mỹ thì nay nó đã lan tràn ra trên toàn cầu.
“Trong thời gian gần đây, các nhóm nổi lên trên thế giới ở những nơi xa xôi như Pakistan và Ấn Độ, nơi có cạnh tranh rất khốc liệt giữa các nhóm tin tặc,” ông Ferguson cho biết.
Ở Trung Quốc và Nga, nhiều tin tặc được cho là hoạt động như đại diện cho chính phủ của họ.
Giờ đây, vào năm 2011, các nhóm hacker lại một lần nữa gây ra các tin chấn động.
Đặc biệt có hai nhóm, là Anonymous và Lulz Security, đi đầu với các cuộc tấn công nổi bật vào các công ty Sony, Fox, HBGary và Infragard vốn có liên kết với FBI.
Một việc mà họ thích làm là làm mất diện mạo của các trang mạng, để lại một thông điệp nổi bật – là hành động tương tự như các nghệ sĩ để lại dấu ấn graffiti.
Theo Zone-H, một trang web theo dõi các hoạt động tin tặc, hơn 1,5 triệu lượt phá diện mạo trang mạng đã diễn ra trong năm 2010, là cao nhất từ trước đến nay.
Năm 2011 có vẻ ít nhất cũng sẽ đạt được con số này.
Sự tăng trưởng đột biến số lượng tin tặc không nhất thiết là do các trường học nâng cao các khóa vi tính của họ hoặc những người say mê vi tính trẻ bỗng trở nên chuyên cần đột xuất.
Thay vào đó, đợt bùng nổ có khả năng là do sự phổ biến của Bộ Công cụ tấn công (ATKs) – là các phần mềm được thiết kế sẵn để khai thác lỗ hổng bảo mật của một website.
Các phần mềm như vậy hiện phổ biến rộng rãi trên internet.
Theo BBC