Có một câu chuyện cổ có tính tiếp diễn trong vũ trụ bao la. Đó là câu chuyện bắt đầu từ rất xa xưa, nhưng lại đang diễn ra trong thời hiện đại. Câu chuyện ấy liên tục tiếp diễn từng ngày, và đến bây giờ vẫn còn đang kể, cho chính con người hôm nay. Giai đoạn này đây đã là thời điểm cuối cùng của cuối cùng trong câu chuyện ấy, là thời điểm để mỗi sinh mệnh được lựa chọn cho bản thân những điều chân chính nhất.
Chuyện kể rằng, từ rất rất xa xưa, bắt đầu từ khi vũ trụ mới được sinh thành, các sinh mệnh và vạn vật được thần sáng tạo nên cứ thế mà sinh tồn trong vũ trụ. Trong đó ở một nơi rất rất xa xôi, có một hành tinh tên là Trái Đất, cũng được các thần sáng tạo nên.
Trái Đất ấy thực sự là một hành tinh xinh đẹp. Nhưng nó lại là nơi thấp nhất trong vũ trụ bao la. Từ vũ trụ, những sinh mệnh mỗi khi trở nên không còn tốt nữa lại bị đánh hạ xuống tầng phía dưới, nếu lại không tốt lại bị hạ xuống, cứ bị đánh hạ mãi như thế cho đến tận tầng thấp nhất nơi Trái Đất này. Đến nơi Trái Đất thì sinh mệnh đã hoàn toàn không còn những phép thần thông của các vị thần. Sinh mệnh phải trú ngụ trong một thân xác khác. Vì thế, mà con người được sinh ra. Con người chính là hình hài mới mà các vị thần sáng tạo nên cho những sinh mệnh gây ra tội, bị đánh hạ đến tận nơi này. Đồng thời, các vị thần cũng sáng tạo nên cho con người hoàn cảnh sinh tồn trong Trái Đất.
Phạm tội rồi, nhưng các sinh mệnh không nhất định là bị hủy đi. Họ được các thần cho thêm một lần cơ hội nữa để có thể hồi quy về thế giới thần tiên, về thế giới của thần. Vì thế với lòng từ bi, các thần đã chuyển sinh thành người hướng dẫn con người tu luyện, chính là hướng dẫn con người cách thức để trở về nhà. Con người vì thế có được cơ hội để trở về nơi tiên giới.
Ở trong Trái Đất, các thần đã tạo nên một Thần Châu, nơi các thần có thể đến để hướng dẫn con người tu luyện và bảo hộ con người trong tu luyện trở về. Nơi Thần Châu ấy, con người bình yên sinh sống với lòng kính ngưỡng và hàm ơn các vị thần.
Lại trải qua thời gian đằng đẵng ở nơi Trái Đất xa xôi ấy, con người cứ thế tiếp tục luân hồi vạn kiếp. Dần dần họ đã quên đi thế nào là tu luyện, quên đi cách thức mà các thần đã hướng dẫn cho họ trở về nơi mà từ đó họ đã đến đây, nơi Trái Đất này, họ cũng quên luôn nguồn gốc chân chính của bản thân mình là đến từ thiên thượng.
Khi lịch sử loài người càng ngày càng trở nên lâu dài bất tận, thì bản tính tốt đẹp của con người khi mới từ tiên giới hạ xuống cũng bị mai một dần đi. Họ càng ngày càng trở nên xấu ác, thậm chí “Thần Châu” cũng bị họ đổi tên rồi. Họ đã quên, Thần Châu chính là nơi con người có thể giao hội với thần.
Khi con người trở nên ngày càng xấu xa thì ma quỷ cũng bắt đầu xuất hiện ở cõi nhân gian. Có những ma quỷ là do chính sự xấu ác của con người chiêu mời đến. Những ma quỷ ấy muốn tiêu diệt con người, muốn phá hủy con người, muốn con người ngày càng trở nên xấu ác, như thế chúng mới có đất dung thân. Có những ma quỷ đã chuyển sinh dưới hình dáng con người mà tuyên truyền những điều của nó, mục đích là khiến con người càng ngày càng quên đi nguồn gốc tốt đẹp của bản thân, không tin vào thần và quên đi tu luyện.
Dù là tầng thấp nhất trong vũ trụ, nhưng sự việc diễn ra nơi Trái Đất cũng liên quan đến đại khung cự đại nơi vũ trụ này. Tất thảy toàn bộ khung thể rộng lớn của vũ trụ bao la cũng đang càng ngày càng trở nên không tốt.
Từ một nơi tối cao tối cao trong vũ trụ, vị Phật chủ sáng tạo ra thế giới đã nhìn thấy những điều ấy, đã thấy được tương lai của con người, cũng đã thấy được dã tâm của những thế lực đen tối đang muốn hủy hoại con người, hủy hoại đi những đứa con lầm lạc nơi Trái Đất. Đồng thời, Ngài cũng thấy sự nguy hiểm đang đến của vũ trụ mênh mang.
Với lòng từ bi vô hạn, Phật chủ tự mình hạ dần xuống, cuối cùng cũng đến nơi Trái Đất nhiều hiểm ác. Ngài muốn đánh thức những linh hồn đi lạc, những đứa con lầm lỗi của Ngài, muốn đón chúng trở về nơi đã sinh ra chúng. Đồng thời, Phật chủ cũng muốn sửa chữa lại những điều đã trở nên bại hoại trong vũ trụ bao la.
Ở mỗi tầng trời, trong quá trình hạ xuống, lại có rất nhiều những vị Thần, Phật nguyện ý theo ngài, trợ giúp Phật chủ trong việc thức tỉnh những linh hồn lầm lạc, trợ giúp ngài chính lại đại khung của vũ trụ rộng lớn. Cứ như vậy, qua mỗi tầng trời, đều có những vị thần đi theo Phật chủ đến nơi Trái Đất nhiều hiểm ác. Nơi Trái Đất đầy nguy hại ấy, bất cứ vị thần nào đến đây đều sẽ quên mất bản thân mình chân chính. Chỉ có Phật chủ vĩ đại là không như thế. Vì thế, các vị thần đã hứa với nhau rằng, bất cứ ai khi đã thức tỉnh rồi sẽ toàn lực đánh thức những người còn lại, để tất cả mọi người đều có được cơ hội theo Phật chủ trở về nhà.
Với lời hứa ấy, các vị thần lần lượt chuyển sinh vào cõi Thần Châu, kết duyên với nhau, và kết duyên với Phật chủ của mình. Họ muốn đảm bảo có thể tự cứu được bản thân, cứu được người khác cùng quay về nơi chân chính đã sinh ra họ.
Lại trải qua năm tháng đằng đẵng lâu dài, tại nơi Thần Châu ấy, những vị thần rất rất cao trong vũ trụ đã kết duyên xong với Phật chủ tối cao. Họ đều chuyển sinh thành người vào Thần Châu chờ đợi khoảnh khắc Phật chủ truyền Pháp độ nhân. Nhưng, vì họ đã không còn nhớ quá khứ của mình nên khi Phật chủ truyền Phật Pháp, hướng dẫn con người tu luyện trở về, đã có rất rất ít người nhận ra ngài, rất rất ít người nhận ra Phật chủ. Ngay khi họ nhận ra, họ đã vô cùng chấn động. Sự chấn động ấy không thể nói lên lời, không thể nào miêu tả.
Những ma quỷ kia cũng nhận thấy Phật chủ đang truyền dạy con người tu luyện, đang hướng dẫn con người trở về với bản tính tiên thiên, đánh thức con người, khiến họ nhớ ra bản tính nguyên lai của họ, khiến con người từ bỏ những thứ xấu xa mà theo Phật chủ về nhà. Vì thế, ma quỷ cũng đến nơi Thần Châu mà quấy phá Phật chủ truyền Pháp. Chúng không từ bất cứ thủ đoạn nào mà quấy phá Ngài.
Những người vừa thức tỉnh đã nhận ra ma quỷ trong cõi người đang quấy phá nên họ quyết tâm trợ giúp Phật chủ kết nối nhiều nhất những sinh mệnh trên Trái Đất đến với Pháp của Ngài. Họ biết rằng, chỉ có như thế mới có thể khiến con người thức tỉnh, chỉ có Phật Pháp mà Phật chủ đã truyền mới có thể khiến con người thức tỉnh.
Với những nỗ lực của những người đi trước, con người lần lượt đều được tiếp cận với Đại Pháp mà Phật chủ truyền trong cõi nhân gian, càng ngày càng có nhiều người hơn thức tỉnh. Những người thức tỉnh ấy lại giúp cho Đại Pháp của Phật chủ đến được với nhiều người hơn nữa, lại tiếp tục có người thức tỉnh. Cứ như vậy, Những người đã thức tỉnh đang tu chỉnh bản thân trong Đại Pháp, đã hỗ trợ Phật chủ ngày càng truyền rộng Đại Pháp trong cõi nhân gian, cứu vớt được nhiều hơn nữa những linh hồn lầm lạc nơi Trái Đất được đắc Pháp mà tu luyện, quy chính trở về.
Những ma kia cũng nhìn thấy rồi. Con người nếu đều tu Đại Pháp, đều có thể hồi quy thì chúng không còn nơi ẩn nấp. Chúng liền tạo ra một đại nạn khủng khiếp chưa từng có từ trước đến nay đối với người tu luyện. Chúng bức hại những đệ tử của Phật chủ đang tu tại cõi người. Nhưng độc ác hơn, thông qua việc bức hại các đệ tử của Phật chủ, những ma quỷ ấy đầu độc con người, khiến con người không tin vào Đại Pháp, khiến con người xa lánh Đại Pháp tại cõi nhân gian.
Những đệ tử của Phật chủ vẫn kiên tâm vào Đại Pháp để trở về. Nhưng con người nơi nhân thế thì quả thực không còn nhiều cơ hội nữa, họ đang phải đối diện với sự hủy diệt mà hoàn toàn không hay biết. Phật chủ từ bi đã liên tục kéo dài thời gian truyền Phật Pháp với hy vọng những sinh mệnh còn đi lạc có thể có được cơ hội đắc Đại Pháp trở về. Ngài cũng tiêu trừ những ma phá hoại và can nhiễu con người đắc Pháp, giúp con người có thêm cơ hội biết đến Pháp để trở về.
Giữa hồng trần cuồn cuộn, những đệ tử Đại Pháp trong ma nạn, vẫn đang tận sức trợ giúp Sư phụ của họ cứu chúng sinh. Tuy nhiên, trong nhân gian mê lạc, con người đã rất khó rất khó nhận ra Phật chủ, đã rất khó tin vào những vị thần vĩ đại. Đại Pháp vẫn đang truyền, Phật chủ vẫn đang từ bi chờ đợi những đứa con của Ngài nhận ra Đại Pháp, nhận ra Ngài đã đến thế nhân. Con người hãy thức tỉnh! Hãy nhận ra ý nghĩa chân chính của sinh mệnh trong vũ trụ này! Hãy trở về nơi chân chính mà chúng ta đã từng ở đó!
Đây chính là câu chuyện cổ tích lâu dài nhất cho đến tận bây giờ mới bắt đầu viết lại. Là câu chuyện không phải cho tương lai, mà là cho thực tại của nhân loại bây giờ. Là câu chuyện còn đang tiếp diễn, câu chuyện còn chưa kết thúc. Sự kết thúc của câu chuyện ấy chỉ diễn ra khi mỗi sinh mệnh, mỗi con người nơi Trái Đất đều đã lựa chọn cho bản thân mình, lựa chọn tin vào điều gì ở nơi nhân gian ấy. Hồng trần cuồn cuộn. Hy vọng rằng, kết thúc của câu chuyện này là viên mãn, có hậu, để không phụ sự từ bi của Phật chủ tối chung.
Melanie Mai