Tuổi trung niên là lúc người ta đã trải qua bao gió dập mưa dồn, muôn vàn trắc trở chông gai, có khổ có vui, có mất có được. Đến tuổi này, người trung niên cần biết có một số việc cần coi nhẹ, buông bỏ mới có thể an nhiên, vui vẻ.
Bước sang tuổi trung niên, để thanh thản và dưỡng thành phúc báo cho mình, có lẽ bạn nên làm được “2 điều không cầu” và “3 điều không chờ đợi”, và “6 điều nhất định phải buông” này.
2 điều không cầu
1. Không cầu quyền lợi và tiền bạc vốn không thuộc về mình
Người ta đến tuổi trung niên nên cảm thấy hạnh phúc với những gì mình đang có. Đó là phúc phận, là những gì ông Trời đã ban cho bản thân chiểu theo số kiếp. Chớ nên hành xử manh động, bồng bột như thuở còn đôi mươi. Hãy lấy gia đình làm trọng chứ không phải công việc làm ăn, lấy tình nghĩa làm trọng chứ không phải bạc tiền, vật chất.
Đối với những thứ tiền tài, quyền lợi vốn không thuộc về mình, tốt nhất bạn hãy tránh xa, coi chúng đi qua trước mắt. Hãy giữ một tâm hồn bình thản mọi lúc, mọi nơi.
Thay vì vất vả nghĩ kế đoạt lợi tranh quyền, hãy làm những điều khiến tâm hồn mình bình yên trở lại. Pha ấm trà ngon, khêu một ngọn đèn, để mình cô đơn bên trang sách, đối chiếu lại sự đời và trân quý cuộc sống này hơn.
2. Không cầu thứ tình cảm vốn không thuộc về mình
Đến tuổi trung niên, người ta đã trải qua rất nhiều thăng trầm về tình cảm. Hôn nhân có thể khiến họ mỏi mệt, quan hệ giữa vợ chồng có thể khiến họ chuốc lấy bực bội, phiền lòng. Ngoài xã hội đủ thứ cám dỗ đang giăng lưới bủa vây. Người ta dễ bị những thứ tình cảm bất chính chi phối, nhất là khi gặp được một người ý hợp tâm đầu, cho họ cảm giác khác hẳn với cuộc hôn nhân vốn tẻ nhạt thường ngày.
Nhưng càng là khi ấy, bạn càng phải tỉnh táo hơn cả. Ranh giới cuối cùng ước thúc bạn chính là đạo đức, nhân luân. Nếu bạn bước qua, thì chính là phá vỡ tiêu chuẩn, là làm việc bất thiện, là đặt bước chân đầu tiên sang phía phản diện.
Đừng tưởng nhớ những thứ tình cảm vốn không thuộc về mình, cũng chớ mong nghĩ về người không thuộc về mình. Tình là ảo mộng tuy đẹp nhưng sớm lụi phai, là ly rượu nồng nhưng chứa thuốc độc bên trong. Đặc biệt, ngoại tình lại chính là thứ bại hoại nhân luân, hủy hoại đạo đức, là chuyện khiến người trời đều giận. Hãy luôn tỉnh táo!
3 điều không chờ đợi
1. Sức khỏe không thể chờ
Người Việt có câu: “49 chưa qua, 53 đã tới“. Người ta cho rằng đây là hai độ tuổi phải gánh chịu vận hạn lớn nhất trong đời, thậm chí là vấn đề sinh tử. Vừa hay, nó cũng trùng với giai đoạn tuổi trung niên mà chúng ta đang nói tới. Ở tuổi này, nếu bình ổn vượt qua vận nạn thì rất có thể sẽ được trường thọ hưởng phúc.
Người đến tuổi trung niên, sức khỏe không thể chờ, nghĩa là không thể ngồi im, phó mặc cho bác sĩ. Thay vì quá phục thuộc vào thuốc men, bệnh viện, bạn hãy chú ý thêm tới việc điều dưỡng thân tâm, di dưỡng tính tình, rèn cho mình một tâm thái tốt đẹp.
Y học cổ đại giảng rằng, “thân” và “tâm” của người ta là một thể không thể tách rời. Tâm sáng thì thân mới khỏe, lòng thiện thì cơ thể mới không còn tật bệnh. Cái gốc của dưỡng sinh lại chính là dưỡng tâm vậy. Thuốc men chỉ có thể trì hoãn bệnh tật của bạn nhất thời. Giữ lấy một tâm thái vui vẻ, an hòa, bách bệnh đều tiêu tan. Chính vì thế, người xưa mới có câu: “Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ“.
2. Hiếu thuận với cha mẹ không thể chờ
Sang tuổi trung niên, cha mẹ chúng ta có lẽ đều đã già cả. Chỉ mong cha mẹ được sống vui vầy cùng con cháu, không tật bệnh là ta đã yên tâm một phần. Các cụ bôn ba, vất vả cả đời người, giờ đã đến lúc được nghỉ ngơi hưởng phúc.
Dù công việc có bận rộn, dẫu đường xá có xa xôi, bạn nhất định nên về thăm nhà nhiều nhất có thể. Bố mẹ đã già, chính là không thể chờ đợi lòng hiếu thuận của con cái mãi được. Trăm năm qua đi như ánh chớp, một sớm mai biết cha mẹ đã rời bỏ mình mà đi, bạn có ân hận chừng nào cũng chẳng thể bù đắp lại.
Hãy hiếu thuận với cha mẹ, yêu thương chở che họ như mấy chục năm trước họ đã từng chở che ta. Đó chính là một loại mỹ đức, một loại hạnh phúc, cũng là một loại hồi báo, tuần hoàn của tình yêu thương. Chẳng phải đó là việc rất đáng nên làm hay sao?
3. Nuôi dạy con cái không thể chờ
Vì kiếm tiền mà nhiều người lơ là việc giáo dục con cái, thực là cái được chẳng bõ cho cái mất. Cha mẹ chính là người thầy khóa đầu tiên của con cái, cũng là người quan trọng nhất. Giáo dục con cái là chuyện tuyệt đối không thể lơ là.
Dạy con từ thuở còn thơ, đến lúc này cây tre đã thẳng muốn uốn cũng khó. Nhưng bạn có thể làm một tấm gương, một người bạn chân thành, thì thầm tâm sự, khuyên nhủ con điều hay lẽ phải, làm người tốt, tránh xa cái ác. Con cái cũng phản ánh một phần sự tu dưỡng của cha mẹ. Hãy là một nhà thông thái cho chính gia đình mình.
6 điều cần buông bỏ
1. Buông bỏ những oán hận chất chứa trong lòng
Những tổn thương và oán hận từng gặp phải, dưới tác dụng của thời gian, đến tuổi trung niên người ta sẽ thấy nó phai nhạt dần. Oán hận người khác là cách lấy sai lầm của người khác trừng phạt bản thân mình. Trong cuộc sống có rất nhiều điều tốt đẹp, đừng để bản thân bị vây hãm trong nỗi oán hận.
2. Buông bỏ lưỡng lự
Một người khi bước vào tuổi trung niên thường sẽ thận trọng và vững vàng hơn tuổi thanh niên rất nhiều và lại có sức lực hơn tuổi lão niên. Hơn nữa, so với tuổi thanh niên, họ cũng có điều kiện và kinh nghiệm hơn. Vì vậy, có những việc đã có phương hướng rõ ràng thì không nên do dự, bỏ mất thời cơ để phải nuối tiếc khi về già.
3. Buông bỏ hư vinh
Người ta nói rằng, hư vinh và dối trá có lẽ là hai kẻ địch mạnh trên đường đời. Con người đến tuổi trung niên, không cần hâm mộ và tham lam hư vinh, so sánh lẫn nhau. Buông bỏ hư vinh là cách khiến bản thân được giải thoát và hạnh phúc.
4. Buông bỏ phiền não
Trên đời này, phần lớn phiền não đều là do con người tự tìm mà đến. Con người ta sống, “mặt mày ủ rũ” cũng là một ngày, “vui mừng rạng rỡ” cũng là một ngày. Cùng là sống một ngày nhưng tâm tình bất đồng, cảm giác bất đồng thì ảnh hưởng đối với bản thân cũng bất đồng.
Người luôn bị phiền não quấn quanh thì tâm tình và thân thể tự nhiên cũng sinh bệnh. Trong cuộc sống, mọi khó khăn đều có cách giải quyết, không có sự tình nào là không thể giải quyết được. Cho nên, buông bỏ phiền não thì cuộc đời mới tươi sáng, rạng rỡ hơn.
5. Buông bỏ áp lực
Khi còn trẻ, người ta thường “liều mạng” vì sự nghiệp, bận rộn vì công tác. Đến tuổi trung niên, mỗi người đều nên thay đổi phương cách sống của mình, sống chậm hơn một chút. Đừng khiến cho bản thân bị áp lực quá lớn mà sinh ra tâm phiền thân bệnh.
6. Buông bỏ chấp nhất vào con cái
Người ta nói rằng, con cái có phúc phận của con cái. Khi con cái bước vào đường đời, cha mẹ nên làm người bạn đồng hành mà không thể thay thế con cái được. Biết buông tay đúng lúc, con cái mới có thể vững vàng bước đi trên con đường đời của mình.
Tuệ Tâm (t/h)