Đời người phải trải qua không ít phiền não, nếu lòng cứ mãi như sóng cuộn bão tố, nhấp nhô mãi không dừng, đắm chìm trong ưu sầu của thế gian thì cả đời cũng không tìm được hạnh phúc, chi bằng cứ coi nhẹ hết thảy, chẳng cần nhớ về quá khứ, không lo sợ hiện tại, cũng chẳng cần biết về tương lai, chỉ cần biết không thẹn với lòng và bản thân nổ lực bao nhiêu là đủ.
Cuộc sống xưa nay chưa từng dễ dàng với bất kỳ ai, nó luôn đi kèm với những nhấp nhô và thách thức, rất nhiều người đều bị hủy hoại bởi phiền não của chính mình.
Vậy làm thế nào đột phá bản thân cùng những quan niệm cố hữu? Người thông minh, sẽ hiểu được điều hòa nội tâm của mình, không bị những sự tình bên ngoài ảnh hưởng, coi nhẹ ưu sầu của thế gian, nội tâm tự nhiên bình yên phẳng lặng.
1. Người trưởng thành, không hỏi về quá khứ
Tô Thức có một bài thơ viết: “Nhân sinh như quán trọ, ta cũng là lữ khách qua đường”. Nhân sinh vốn là một chuyến hành trình gian nan, tôi và bạn đều là những vị khách qua đường vội vã.
Đừng vì quá khứ mà đau buồn, bởi vì chúng ta đang sống ngay ở thời điểm hiện tại, nên cần vui vẻ thoải mái, chớ làm tăng thêm phiền não cho chính mình.
Người thực sự trưởng thành, sẽ không để cho quá khứ chiếm cứ hiện tại. Cho dù quá khứ có khó chịu đựng đến đâu, cũng đã trở thành chuyện xưa cũ, chi bằng dừng chân ở hiện tại, buông bỏ những chấp niệm vô nghĩa, sống tốt mỗi phút mỗi giây.
Quá khứ của bạn, có lẽ có rất nhiều chuyện thương tâm, nhưng nói cho cùng, những chuyện đó đều đã qua, bất kể là bạn để ý nhiều hay ít, đều không thể thay đổi được. Chi bằng để cho tâm tình của mình được hưởng chút ánh nắng ấm áp, để thời gian lưu lại những khoảnh khắc đã qua.
Kỳ thực, rất nhiều thứ chỉ cần bạn muốn buông xuống, liền có thể buông được, chỉ có buông bỏ thống khổ, mới có thể nắm lấy được hạnh phúc. Từ nay về sau, học cách bỏ qua cho chính mình. Không vì chút vụn vặt mà thút thít nỉ non, cũng không vì một người, một sự tình không đáng mà giày vò bản thân mình.
Người muốn rời đi thì hãy để họ đi, thứ gì không thuộc về mình thì cũng không cần cố lấy. Sống thanh thản thoải mái, mới là phương thức yêu bản thân mình tốt nhất.
2. Người nỗ lực, không hỏi hiện tại
Có lẽ, tình cảnh hiện tại của bạn đang không được như ý, mỗi ngày đều rất mệt mỏi, rất mờ mịt, nhưng tuyệt đối không nên vì vậy mà hoài nghi mình, thậm chí cam chịu. Nếu như bạn cũng từ bỏ mình, vậy người khác càng không có lý do để coi trọng bạn.
Nhân sinh chính là một quyển sổ tiết kiệm, bạn đầu tư mỗi một phần cố gắng, thì tương lai một ngày nào đó sẽ được đền đáp lại. Người khác có được, chỉ cần bạn nguyện ý phó xuất, cũng có thể có được giống như vậy.
Là vàng ắt sẽ phát sáng, cơ hội vĩnh viễn lưu lại cho người có chuẩn bị. Những người này chính là hiểu rõ bản thân cần gì, vĩnh viễn sẽ không bị ràng buộc trong trạng thái hiện tại. Dù cho hiện tại trôi qua không như ý, cũng sẽ không hối hận, dù cho hiện tại có đắc ý, cũng sẽ không kiêu ngạo tự mãn, buông lỏng yêu cầu đối với mình.
Chỉ cần bạn chịu cố gắng, bất cứ thời điểm nào cũng là không quá muộn. Đường tương lai, vĩnh viễn ở dưới chân của bạn chứ không phải ở trong ánh mắt của người khác. Làm tốt mỗi một chuyện đơn giản chính là không đơn giản, làm tốt mỗi một chuyện bình thường chính là không tầm thường.
Hiện tại có rất nhiều sự tình khiến bạn khổ sở, nhưng nếu sau này quay đầu nhìn lại, sẽ phát hiện cái đó cũng không phải là chuyện gì đáng kể. Thời gian là liều thuốc hay trị hết thảy những mềm yếu, bồng bột, để tương lai sẽ trở nên vững vàng.
Lúc đắc ý cần xem nhẹ, lúc thất ý cần nghĩ thoáng, tha thứ nhiều một chút, so đo ít một chút, chỉ có bạn mới chính là chỗ dựa vững chắc nhất của cuộc đời mình.
3. Người rộng lượng, không hỏi tương lai
Có người từng nói, con nít và người già khi cười đều rất hồn nhiên. Con nít là bởi vì mới bắt đầu một kiếp nhân sinh, tâm không tích trữ điều gì; người già là bởi vì nhìn thấu nhân sinh, nên tâm không còn chỗ nào trở ngại.
Kỳ thực, nếu ai cũng có được tâm thái này thì cuộc sống sẽ trôi qua rất an vui. Con người vốn không có phiền não, chỉ là khi dục vọng nhiều lên liền biến thành phiền não.
Rất nhiều người đều vì những chuyện chưa phát sinh trong tương lai mà cảm thấy sầu lo, như vậy chính là tự tìm phiền não cho mình. Hết thảy mọi chuyện đều đã có câu trả lời của nó, chỉ là thời gian còn chưa tới, bạn mới không biết giải đáp như thế nào.
Đừng nghĩ cuộc sống quá khó khăn, ai cũng đều chậm rãi mà tiến tới như thế, điều bạn có thể làm chính là cố gắng hết mình ở hiện tại, như vậy mới không khiến tương lai phải lưu lại tiếc nuối.
Mặc kệ kết quả như thế nào, chỉ cần cố gắng hết mình, không thẹn với tâm, như vậy là tốt rồi. Cuộc sống đơn giản, tâm hồn thanh cao chính là cảnh giới tối cao của nhân sinh.
Tâm tình, là một con sông, tâm tình tốt hay xấu, quyết định ở chỗ chiều sâu của nó. Nếu tâm lượng quá nhỏ, một sợi lông gà cũng có thể kích thích bọt nước, khiến cho mình bực bội không thôi; tâm độ lượng, khó khăn lớn hơn nữa cũng có thể tâm bình khí hòa, bình yên đối đãi hết thảy.
Quá khứ, không cần tiếc nuối; hiện tại, trân quý bội phần; tương lai, không cần sầu lo. Không hỏi tương lai, không đồng nghĩa với cam chịu, tương lai còn chưa tới, mang theo rất nhiều nhân tố không xác định. Người trí tuệ, điều hưởng thụ cả đời chính là sống tự do tự tại trong cảnh giới của chính mình.
4. Mọi chuyện không hỏi đúng sai, chỉ cần không thẹn với lòng
Mỗi người sinh ra trên đời chính là một cá thể độc lập, không thể nào tìm thấy 2 người có đặc điểm giống hệt như nhau.
Cùng là con mắt, nhưng khác nhau cách nhìn; cùng là cái miệng, nhưng lại không giống nhau về cách nói. Bạn có tư tưởng của bạn, tôi có nguyên tắc của tôi; bạn có cái nhìn của bạn, tôi cũng có quan niệm của riêng mình. Chỉ cần không thẹn với lương tâm, thì sợ gì người khác nghị luận!
5. Cuộc sống không hỏi kết quả, chỉ hỏi nỗ lực bao nhiêu
Cuộc sống cần dũng cảm tiến tới, mặc kệ nhiều khổ nhiều khó khăn nhiều mệt mỏi, đều cần kiên cường đối mặt.
Bạn cố gắng, mới có thể thu hoạch được thành quả; không cố gắng, cuối cùng chẳng làm nên trò trống gì.
Mong rằng cuộc đời của mỗi người, không phải lưu lại bất kỳ tiếc nuối nào, những tháng ngày về sau sẽ ngày càng vui vẻ thoải mái.
Tuệ Tâm (Theo Sound of Hope)