Cuộc sống có một số sự việc, đã biết là không có kết quả, nhưng lại vẫn không thể dứt khoát; có một vài tình cảm, đã biết là không có duyên phận, nhưng lại vẫn cứ dính mắc không thể buông bỏ được. Hiểu được cuộc sống này thật chẳng hề dễ dàng!
Trong sinh mệnh, có lẽ có một loại tình cảm mà điều được quan tâm vốn không phải là kết quả; có lẽ, trong tâm hồn có một loại ủi an mà điều khao khát chính là quá trình.
Chúng ta thường xem nặng vào kết quả, mà không để mắt đến quá trình, mỗi lần hân hoan với kết quả, lại lãng quên thực tiễn đã trải nghiệm qua.
Cuộc sống chính là một quá trình, đau khổ qua đi, ngọt ngào qua đi, tình yêu qua đi, oán hận qua đi, thật ra, cũng là kết quả.
Có những niềm vui, người khác chưa hẳn đã có thể lý giải; có một số nỗi buồn, người khác chưa hẳn đã có thể cảm nhận.
Vui mừng cũng vậy, đau khổ cũng vậy, đều là một loại cảm nhận của riêng ta, vui mừng là chuyện của bản thân, đau buồn cũng là chuyện của bản thân, người ngoài không thể nào hiểu rõ được, rất khó cảm nhận được.
Đau khổ rồi, bản thân hãy tự mình trị liệu, tổn thương rồi, bản thân hãy tự mình phục hồi, đừng trông chờ người khác dành sự quan tâm lớn nhất cho bạn, ai cũng có chuyện của riêng mình. Vậy nên khi vui, hãy lặng lẽ mỉm cười, đau khổ rồi, hãy âm thầm cố gắng, cuộc sống chính là như vậy.
Cuộc đời là một quá trình đan xen giữa hân hoan và đau khổ
Đời người, không thể tránh khỏi gặp phải thương tâm, khuấy động tâm can, khiến chúng ta nhiều lúc đau khổ không thiết sống, cảm thán cuộc đời sao lại tuyệt tình như vậy, tàn nhẫn như vậy. Thật ra, cấu thành của sinh mệnh, ngoài nỗi đau khổ còn có những niềm hân hoan.
Hân hoan vẫn luôn ở trong tâm chúng ta, chỉ là chúng ta không thường sử dụng, vậy nên chỉ cảm thấy cuộc đời đau thương gấp bội. Nhưng nếu ta nhìn thử về đoạn đường đã đi qua, nếu không có chút niềm vui thì chúng ta làm sao có thể đi được đến hôm nay?
Cuộc sống chính là một loại cảm thông, một loại thấu hiểu
Biết cảm thông, biết lý giải, biết khoan dung, ngày tháng sẽ ấm áp bình yên. Trên con đường nhân sinh, nếu như thiếu cảm thông, không thể lý giải, không có khiêm nhường, ngày tháng của ta sẽ rất khó có được tâm trạng bình an.
Rất nhiều phiền não trong cuộc sống đều là bắt nguồn bởi chúng ta không thể cảm thông, quá lưu tâm đến ý kiến của bản thân mình, không chịu hiểu nhau, không nhường nhịn nhau, tổn thương tâm hồn của nhau.
Đời người, cảm thông cho nhau là điều rất khó, suy nghĩ cho nhau cũng là chuyện không dễ dàng, cuộc sống, tốt nhất là biết cảm thông cho nhau.
Thời gian dần dần trôi đi, chúng ta cũng đã không còn trẻ nữa; năm tháng nhẹ nhàng qua đi, chúng ta cũng đã không còn cứng đầu được nữa.
Trong cuộc sống, đã từng có những điều tiếc nuối, đã từng có chuyện sai lầm; trong chốn thị phi, ta đã từng tổn thương, đã từng đau lòng; trong trắc trở gian nan, ta đã từng vui cười, đã từng hạnh phúc.
Hết thảy của cuộc đời, đối với chúng ta đều là chân thật, đừng vì sự đời mà đánh mất lương tri, đừng bởi cảnh túng quẫn nghèo hèn mà mất đi thiện niệm.
Sinh mệnh, không vì già yếu mà vô tình
Trong cuộc sống, những người hiểu bạn, đều có thể ủng hộ bạn; còn những kẻ hiểu lầm bạn, vẫn sẽ hoài nghi bạn.
Sống trong xã hội phức tạp này, đối diện với các loại quan hệ muôn hình muôn vẻ, có những lúc, bạn sẽ cảm thấy rất mệt mỏi, cũng rất bất lực.
Nghĩ lại, cuộc sống chính là như vậy, hiểu lầm vẫn luôn là điều không thể tránh khỏi, ai cũng đều có thể sẽ bị hiểu lầm. Những lúc tủi thân, hãy nói với bản thân mình, người ta hiểu mình là điều tốt, còn nếu không hiểu cũng không cần phải đau buồn, tận tâm tận tình, làm tốt những việc của bản thân, vậy là tốt rồi.
Không kể đắc ý, hay là thất ý, chúng ta đều nên cảm ơn cuộc sống, là cuộc sống đã để cho chúng ta biết được rất nhiều điều, hiểu được rất nhiều điều. Rất nhiều tiến lùi lên xuống trong đời người, cuộc sống đều sẽ cho bạn một số gợi ý.
Chỉ là những lúc đắc ý, bạn không để ý tới mà thôi, khi mất đi, không lòng dạ nào để suy xét cân nhắc, trong năm tháng cứ luôn bị dòng đời xổ đẩy, đã đánh mất biết bao cơ hội, đến lúc ta ngoảnh đầu nhìn lại, năm tháng đã qua, tuổi trẻ cũng đã không còn, điều còn đọng lại, chỉ là một số cảm xúc.
Cuộc sống đã khó, hiểu được cuộc sống lại càng khó hơn
Trong dòng sông dài của sinh mệnh, luôn có một số sự tình khiến ta động tâm, cũng luôn có một số sự tình khiến lòng ta chua xót.
Chỉ là, năm tháng qua đi, những điều này đều đã là quá khứ, không ảnh hưởng được chúng ta bao nhiêu.
Nhưng đôi khi nghĩ lại, nhớ lại những chuyện chua xót hoặc động tâm kia, lặng lẽ cảm thấy rất nhiều thứ lại tràn về hiện thực.
Có lẽ, chúng ta sẽ từ xa nhìn về nơi đã từng dừng chân.
Có lẽ, chúng ta sẽ nghĩ đến một số cảnh vật lúc đó, nhưng chỉ là nghĩ thôi, sẽ không động tâm nữa.
Có một số người, dù bạn có nhớ nghĩ nhiều hơn, cuối cùng cũng sẽ rời đi. Có một số tình cảm, dẫu bạn có hoài niệm mãi, cuối cùng cũng sẽ mất.
Gặp nhau là một loại duyên phận, bên nhau là một dạng tình cảm
Không kể là duyên sâu hay duyên cạn, gặp nhau đã là điều may mắn. Không kể tình cảm mờ nhạt hay sâu đậm, bên nhau chính là một loại phúc phận.
Dù cho không có duyên, cũng sẽ chúc phúc, dù rằng không có kết quả, cũng sẽ hoài niệm, điều quan trọng không phải là kết quả, mà là quá trình bên nhau, có cảm tình ở trong tâm.
Trong cuộc sống, thường có những tình huống như vậy, có một số sự việc muốn giữ lại, nhưng giữ không được, có một số chuyện, ta muốn tránh đi, nhưng lại tránh không được. Đời người chính là như vậy.
Những thứ ta hy vọng, thường không có được; những điều ta thất vọng, thường vẫn luôn gặp phải. Thế là, chúng ta thất vọng, buồn rầu, đau khổ, cảm thán cuộc sống sao lại nhiều trắc trở như vậy, số phận sao lại bất công như vậy.
Nếu như nghĩ kỹ thì đừng thất vọng, những gì không ở lại, vốn không phải là về sau cũng không gặp được.
Có những lúc, mất đi hay gặp gỡ đều là một loại cơ duyên, cuộc sống chính là cần phải buông bỏ và nghĩ thoáng.
Tiểu Thiện