Quân phát-xít Đức trong Thế Chiến II từng ép người Do Thái phải phun nước bọt lên Kinh Thánh nếu muốn được sống. Trong thời khắc đứng giữa lựa chọn sinh tử ấy, hành động của 2 đứa trẻ và kết cuộc của nó đã khiến nhiều người không khỏi chấn động.
Vào khoảng thời gian Thế chiến II, trước khi đưa ra bản án tử hình trong một trại tập trung ở Đức, quân phát xít đã ném một quyển Kinh Thánh xuống đất và nói với những người Do Thái đang sợ hãi trước mặt:
“Các ngươi ai muốn sống thì hãy phun nước miếng lên quyển Kinh Thánh này, sau đó đứng vào đội của người sống sót bên phải; Ai không muốn sống thì khỏi phải phun nước miếng lên cuốn Kinh Thánh, sau đó hãy đứng vào đội của người chết phía bên trái”.
Người đầu tiên bị quân phát-xít gọi đến trước cuốn Kinh Thánh. Ông ta đưa hai tay ôm lấy quyển Kinh Thánh đặt trước ngực tỏ vẻ tôn kính, miệng đọc một tràng lời cầu nguyện khẩn thiết: “Lạy Chúa, xin tha thứ cho con, con là kẻ có tội”. Cầu nguyện xong, ông ta nhẹ nhàng đặt cuốn Kinh Thánh xuống chỗ cũ, đau xót phun nước miếng lên rồi theo động tác chỉ huy của quân phát-xít đứng vào đội người sống sót bên phải.
Tiếp theo đó, bất kể là đàn ông hay phụ nữ đều lặp đi lặp lại hành động như người đầu tiên: Đặt quyển Kinh Thánh trước ngực, thành khẩn cầu nguyện, phun nước bọt lên rồi đứng sang đội người sống sót. Quân phát-xít Đức thấy vậy vô cùng thỏa mãn.
Lúc này, đột nhiên có một cô bé người Do Thái khoảng 8 tuổi, tên là Esther đi qua đám đông bước đến trước mặt quân phát-xít. Cô bé ôm lấy quyển Kinh Thánh bị phun đầy nước bọt vào người, dùng mái tóc của mình lau đi những giọt nước dơ bẩn trên cuốn Kinh Thánh, rồi hai tay nâng quyển Kinh Thánh lên áp vào mặt mình mà lớn tiếng cầu nguyện: “Xin Chúa hãy thứ lỗi cho họ. Cầu xin Ngài hãy chấp nhận linh hồn con”. Sau đó, cô bé theo chỉ dẫn của quân phát-xít đứng sang bên trái, một mình bên đội người sẽ chết.
Người tiếp theo bước đến vẫn tiếp tục phun nước bọt lên cuốn Kinh Thánh vừa được Esther lau sạch và đứng bên đội người sống sót.
Đến lượt một cậu bé 10 tuổi tên David bước ra. Cậu học theo hành động của Esther, dùng khuôn mặt mình lau sạch những vệt nước bọt trên quyển Kinh Thánh, thành kính cầu nguyện, rồi theo sự chỉ đạo của quân phát xít đứng về phía đội người chết cùng Esther. Cậu bé nắm chặt tay Esther, mỉm cười nói: “Dưới Chúa, cậu không đơn độc”.
Giờ hành hình đến, quân phát-xít cười man trá rồi điên cuồng xả súng vào đội bên phải, nơi những người đã phải giằng xé lương tâm để lựa chọn sống sót. Họ không ngờ mình đã bị lừa dối trắng trợn, rồi tuyệt vọng gục ngã. Sau khi hạ sát loạt người dân vô tội đáng thương, quân phát-xít bước đến trước mặt Esther và David, giơ tay biểu đạt sự kính trọng. Sau đó, Esther và David nắm tay nhau đối mặt với tiếng súng, mỉm cười ngã xuống trong máu và nước mắt.
Câu chuyện này sau khi được kể lại đã khiến nhiều người chấn động. Đối mặt với một thế lực khủng bố tà ác, không ai có cơ hội may mắn sống sót. Thỏa hiệp cũng không thể cứu được bạn. Mặc dù không thể lựa chọn sống hay chết, nhưng bạn có thể lựa chọn mình chết như thế nào! Người chính nghĩa sẽ trở thành tượng đài bất khuất, người thỏa hiệp chính là tự vùi mình trong yếu đuối nhu nhược.
Hồng Liên