Bài viết của Trịnh Ngữ Yên, phóng viên báo Minh Huệ ở Đài Bắc
Giám đốc và Tổng Giám đốc phát triển trò chơi trực tuyến, ông Trần Khả Nhân là một người Hàn Quốc đến Đài Loan để lập nghiệp chín năm trước đây. Ông đã trải qua thời điểm khó khăn khi ông bị thất nghiệp trong cuộc khủng hoảng tài chính Hàn Quốc vào năm 1997 và sau đó ông đã phải đóng cửa công ty đầu tiên do nợ nần chồng chất. Sau nhiều nỗ lực, ông bắt đầu thành lập một doanh nghiệp khác nhưng đã bị các cổ đông lừa một số tiền lớn, đưa công ty của ông vào một cuộc khủng hoảng tài chính trầm trọng.
Vào thời điểm đó, ông Trần Khả Nhân đã tập Pháp Luân Công được năm tháng. Ông đối xử với những người khác theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Mặc dù thất bại, công ty của ông sớm vượt qua thời gian tồi tệ và phát triển nhanh chóng, đạt được doanh thu hàng năm là 130-150 triệu Đài tệ. Số lượng nhân viên cũng tăng từ 40-50 người vào năm 2009 đến hơn 70 người năm nay.
Giám đốc và Tổng Giám đốc công ty “Iwanzi” – Ông Trần Khả Nhân
Làm việc lúc còn trẻ để thanh toán học phí
Ông Trần là con một, và cha của ông là chủ cửa hàng ăn. Khi ông khoảng 12, cha của ông bị đột quỵ và liệt bán thân. Do đó, trụ cột duy nhất của gia đình không còn có thể làm việc và do đó gia đình ông đã trải qua thời kỳ khó khăn về tài chính. Mẹ ông đã phải làm việc để nuôi sống gia đình. Sau khi học xong tiểu học, ông Trần cũng bắt đầu làm việc để hỗ trợ gia đình. Khi ông được 18 tuổi, cha ông qua đời vì bệnh tật, và hai mẹ con ông phải sống dựa vào nhau. Trải qua nhiều khó khăn, mẹ ông tìm cách để đưa ông Trần tới một trường đại học đặc biệt tại Úc để theo đuổi một khóa học về quản lý kinh doanh. Sau khi hoàn thành khóa học, ông Trần đã trở về Hàn Quốc và làm việc trong lĩnh vực phát triển thị trường nước ngoài của một công ty phát triển trò chơi. Tháng 11 năm 1997, khi Hàn Quốc rơi vào một cuộc khủng hoảng tài chính, công ty ông Trần bị đóng cửa và ông bị mất việc làm.
Thành công ngắn ngủi
Nhờ công việc trước đây, ông Trần đã có nhiều bạn bè và đối tác kinh doanh, họ đã giúp ông bán hàng ở nước ngoài. Ở tuổi 30, ông đã nhìn thấy tiềm năng của các trò chơi trực tuyến và gom góp 3 tỷ KRW (tiền Hàn Quốc) để thiết lập một công ty phát triển trò chơi. Không đến sáu tháng, công ty đã thu hút hơn một triệu thành viên, trở thành một công ty đứng đầu trong ngành công nghiệp trò chơi giải trí trực tuyến Hàn Quốc.
Ông sử dụng tiền đầu tư thành công, nhanh chóng mở rộng kinh doanh và thành lập các chi nhánh của công ty tại Trung Quốc, Đài Loan và Nhật Bản. Tuy nhiên, bởi vì mô hình kinh doanh các trò chơi trực tuyến vẫn còn trong giai đoạn đầu kết hợp với những quyết định đầu tư bất cẩn, trong thời gian 3-4 năm, 3 tỷ KRW đầu tư ban đầu gần như đã biến mất. Cuối cùng, ông chỉ còn lại công ty tại Đài Loan.
Tháng 1 năm 2002, ông Trần đến Đài Loan chỉ để phát hiện ra rằng chi nhánh của công ty đã bị nợ chồng chất nợ. Ông không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc giải thể công ty. Ông nói, “Vào thời điểm đó, tôi đã nợ quá nhiều, tôi không thể ngủ được, cổ của tôi cứng đờ và không thể quay được. Tôi đã đi khắp mọi nơi, tìm kiếm chữa trị từ các thầy khí công, nhưng các triệu chứng lại quay trở lại. Tôi cảm thấy như thể tôi đang sống trong địa ngục.”
Phục hồi nhanh chóng từ khủng hoảng tài chính thông qua việc duy trì các nguyên lý của Chân-Thiện-Nhẫn
Tháng 1 năm 2003, ông Trần bắt đầu mở một công ty mới tên là “Iwanzi” tại Đài Loan, sử dụng cổ phần trong công ty để trang trải nợ nần. Là chủ sở hữu của công ty, cá nhân ông thường nhận cuộc gọi của khách hàng sau giờ làm việc cho đến nửa đêm. Trong năm 2006, công việc kinh doanh của công ty ông có chiều hướng tốt hơn, và một năm sau đó bắt đầu thu được lợi nhuận.
Trong khi mọi thứ đang dần tốt hơn cho công ty, trong tháng 4 năm 2007, một cổ đông đã lừa dối sự tin tưởng của ông và lừa ông Trần $60 triệu đài tệ, đẩy công ty lâm vào khủng hoảng tài chính. Ông Trần giải thích tình hình cho các nhân viên của mình và để cho họ quyết định liệu họ muốn ra đi hay ở lại. Những người chọn ra đi sẽ nhận được các khoản trợ cấp thất nghiệp. Một số người đã chọn ở lại và làm việc chăm chỉ để khôi phục công ty. Ông Trần hy sinh tiền lương của mình để đảm bảo rằng các nhân viên còn lại không bị cắt giảm lương. Trong vòng một tháng, doanh số bán hàng đã tăng gấp đôi và công ty đã vượt qua cuộc khủng hoảng. Trong năm sau, doanh số bán hàng tăng gấp bảy lần. Ngay cả những nhân viên cũng nói rằng đây là một phép lạ! ông Trần nói, “Trên thực tế, chúng tôi đã không thực hiện bất kỳ chiến lược Marketing đặc biệt nào nhưng doanh số bán hàng tăng lên nhanh chóng.”
Đối với cổ đông gây ra rủi ro cho công ty, Keren đã chọn cách tha thứ cho ông ta. Ông nói, “Tại thời điểm đó tôi đã tu luyện Pháp Luân Công khoảng năm tháng. Nếu không tu luyện, tôi sẽ theo đuổi vấn đề cho đến cùng, đi kiện ông ta hoặc thậm chí phải dùng đến biện pháp quyết liệt để giải quyết vấn đề. Tuy nhiên, lúc đó suy nghĩ duy nhất của tôi là làm thế nào để từ bi xử lý cuộc khủng hoảng tài chính. Tôi không nghĩ quá nhiều những vấn đề khác. Tôi chân thành muốn cố gắng hết sức mình để làm những gì tôi nên làm”
Từ vô thần đến nhất tâm tu luyện
Ông Trần từng là một người vô thần. Bởi vì vợ của ông, một người Hàn Quốc gốc Trung Quốc, là một học viên Pháp Luân Công, ông đã có nhiều cơ hội tiếp xúc với Đại Pháp, nhưng ông đã không tận dụng những cơ hội đó. Từ thời còn trẻ, ông Trần học tại một trường Trung Quốc và ông đã mất một thời gian dài để đọc và hiểu một bài báo viết bằng tiếng Trung. Vì vậy, ông luôn luôn coi việc đọc tiếng Trung là rất khó và thích học bằng tiếng Hàn Quốc. Năm 2003, vợ của ông đã đưa cho ông một bản sao cuốn Chuyển Pháp Luân bằng tiếng Trung. Ông đọc qua năm, sáu trang với nhiều khó khăn rồi bỏ cuộc. Ông đã cất cuốn sách trong một ngăn kéo suốt bốn năm.
Vào cuối năm 2006, ông Trần đã đến Hàn Quốc trong một chuyến công tác. Một chuyên gia trong chi nhánh công ty của ông rất quan tâm đến Pháp Luân Công và muốn mua tất cả các cuốn sách về môn tập này. Ông Trần đã đi với người đó và mua một cuốn sách mang về Đài Loan. Trước sự ngạc nhiên của ông, vợ của ông nói với ông rằng ông đã mua nhầm sách. Cuốn sách mà ông mua không nói về Pháp Luân Công. Điều này nói lên tính cách bướng bỉnh của ông, và ông quyết định tìm một cuốn sách Pháp Luân Công để đọc.
Ông lên website Minh Huệ (phiên bản Trung của Minh Huệ) và tải về phiên bản tiếng Hàn cuốn Chuyển Pháp Luân. Khi ông bắt đầu đọc sách, ông không thể dừng lại và tiếp tục tải về các bài giảng và kinh văn khác. Ông đọc hết bài này tới bài khác. Sau khi đọc tất cả các bài giảng và kinh văn bằng tiếng Hàn, ông quyết tâm đọc các phiên bản tiếng Trung cuốn Chuyển Pháp Luân và tất cả các kinh sách Đại Pháp khác. Vì vậy, ông đọc tất cả các kinh sách Đại Pháp bằng tiếng Trung với bảng chữ cái phiên âm. Trong thời gian từ 1 đến 2 tháng, ông đã vượt qua được trở ngại về việc đọc trước đây của ông. Ông có thể đọc tiếng Trung nhanh hơn, và sự hiểu biết của ông về ngôn ngữ đã sâu hơn. Những người biết ông đều ngạc nhiên và nói, “Làm thế nào đến ông có thể phát âm tiếng Trung tốt như vậy?” Ông trả lời, “Đó là bởi vì tôi tu luyện Pháp Luân Công!”
Ông Trần giải thích, “Sư Phụ giảng bằng ngôn ngữ rất đơn giản, nhưng trên thực tế, giáo lý của Ngài mang nội hàm rất thâm sâu. Tôi đã vô cùng xúc động bởi những lời dạy. Tôi từng là một người vô thần. Tuy nhiên, tôi chưa từng nghi ngờ những gì được giảng trong các kinh sách. Tôi biết tất cả mọi thứ Sư Phụ nói là đúng, và đọc kinh sách mở rộng tâm trí của tôi. Mỗi lần tôi học Pháp, tâm tínhcủa tôi thay đổi và đề cao. Tôi hiểu rằng tôi sẽ trở thành một người tốt và ý nghĩa cuộc sống của một người là quay trở về với cội nguồn thật sự của mình.”
Có chiều hướng tốt hơn sau khi đạt được trạng thái thăng hoa
Công ty của ông Trần đang phát triển
Trước khi tập Pháp Luân Công, ông Trần rất thực dụng. Ông hút thuốc, uống rượu và đánh bạc. Ông nóng nảy và thường ném điện thoại di động hay đá vào bàn để trút giận. Ông trở nên kiệt quệ về thể chất lẫn tinh thần, bị đau dạ dày và các bệnh về đường ruột. Cổ của ông bị cứng và thường không thể quay được. Những khổ nạn này đã làm cho ông thậm chí còn mệt mỏi hơn và ông rất dễ nổi cáu.
Sau khi tập luyện Pháp Luân Công, tính tình của ông được đề cao. Những khó chịu và mệt mỏi của cơ thể của ông biến mất. Ông Trần nói: “Tôi từng là người khá quyết đoán và không thích nghe theo những ý kiến của người khác. Kể từ tu luyện Pháp Luân Công, tôi cố gắng hành động phù hợp với các nguyên lý của Chân- Thiện-Nhẫn. Bây giờ tôi cảm thấy khỏe hơn về cả thể chất lẫn tinh thần.”
Ông Trần đã áp dụng các nguyên tắc của Chân-Thiện-Nhẫn như là một chuẩn mực tinh thần cho công ty của ông
Ông Trần nói: “Chân-Thiện-Nhẫn hình thành chuẩn mực tinh thần cho công ty của tôi. Tôi yêu cầu nhân viên của tôi đối xử với nhau bằng nhân từ và nếu họ nhìn thấy một vấn đề ở một người nào đó, họ vui lòng chỉ nó ra cho họ để người khác có một cơ hội để đề cao. “Tại cuộc phỏng vấn tuyển dụng, ông giải thích tinh thần của công ty cho các thí sinh, “Nếu họ làm điều gì sai, họ sẽ có một số cơ hội, nhưng nếu họ tiếp tục mắc cùng một sai lầm sau đó họ sẽ bị sa thải. Tôi nghĩ rằng đây là một cơ hội cho những người trẻ thực sự phát triển và trưởng thành. Không có sự cạnh tranh giữa nhân viên và các phòng ban khác nhau. Công ty ổn định và tăng trưởng được duy trì ở một tốc độ ổn định. ”
Đang kinh doanh, ông Trần thường gặp phải những tình huống khảo nghiệm chấp trước của mình về danh vọng và tiền bạc. Một cổ đông đã đầu tư một khoản tiền lớn vào công ty đã bị phá sản vào năm 2002 nghe đồn rằng ông Trần sẽ làm cho nó hồi phục lại tại Đài Loan. Ông ấy yêu cầu ông Trần bồi thường. Khi công ty đóng cửa, ông Trần bồi thường tất cả các cổ đông theo quy định của pháp luật. Tuy nhiên, sau khi tập Pháp Luân Công, ông đã quyết định bồi thường thêm cho cổ đông này từ một quan điểm đạo đức. Tuy nhiên, cổ đông không hài lòng và yêu cầu bồi thường tương đương với giá trị đầu tư ban đầu của ông ấy. Ông Trần nói, “Tôi đã suy nghĩ nát óc nhưng sau đó lại nghĩ, những gì là của bạn là sẽ là của bạn. Bất thất giả bất đắc, đắc tịu đắc thất.” Ông quyết định dành một phần ba cổ phần cá nhân của mình cho cổ đông này. Người cổ đông đó đã rất hài lòng với những gì xảy ra và tất cả các ân oán trước đây đã được thiện giải. Ông ấy đã nhận ra rằng ông Trần tập Pháp Luân Công và nhìn thấy những thay đổi ở ông Trần, thái độ của chính ông ấy đã thay đổi theo chiều hướng tốt hơn. Ông đã giới thiệu công ty của ông Trần với nhiều bạn bè và khi công ty tăng vốn đầu tư, ông cũng tham gia với tư cách là một nhà đầu tư. Là một học viên, ông Trần vứt bỏ chấp trước để giành thắng lợi, nhưng ông không hy vọng rằng điều này sẽ đem lại lợi ích cho công ty của ông trong tương lai.
Ông Trần nói: “Sau khi tập Pháp Luân Công, tôi đã thay đổi thói quen thường xuyên lo lắng về điều này điều nọ. Tôi cấp cho cán bộ đủ ủy quyền và tin tưởng việc thực hiện nhiệm vụ được giao của họ. Do đó, ngày nay, tôi hiếm khi tham gia vào công việc của công ty. Ngược lại, hiệu suất của công ty ngày càng trở nên tốt hơn. Tôi dành nhiều thời gian để giảng chân tướng về Đại Pháp cho các khách du lịch tại điểm du lịch cũng như các dự án chứng thực sự tốt lành của Đại Pháp. Tôi cảm thấy rằng tôi đang sống một cuộc sống rất sung túc và đầy ý nghĩa.”