Người Trung Quốc có câu: “tướng do tâm sinh”, rất có đạo lý. Sau đây là một câu chuyện minh họa cho câu nói này.
Có một người thợ điêu khắc nọ rất thích theo đuổi những xu hướng mới mẻ nhất trong thế giới nghệ thuật. Anh thường nặn các bức tượng yêu ma quỷ quái. Khi thời gian trôi đi, anh thấy rằng gương mặt mình đã ngày càng trở nên xấu xí hơn. Anh tới bệnh viện khám nhưng không thể tìm ra nguyên nhân. Một ngày nọ, anh tới gặp một đại sư trong giới tu luyện. Vị đại sư này nói một cách tự tin rằng ông có thể trị bệnh cho anh. Nhưng ông muốn người nghệ sĩ này trả ơn ông bằng cách nặn một trăm bức tượng Phật. Vị đại sư cũng nói với người nghệ sĩ này rằng ngay khi anh bắt đầu làm tượng, ông sẽ bắt đầu cứu chữa cho anh. Người nghệ sĩ đồng ý với sự sắp xếp này.
Từ đó, người nghệ sĩ dừng mọi công việc hiện tại của anh và bắt đầu nặn tượng Phật. Khi anh làm chúng, anh thấy rằng gương mặt mình bắt đầu thay đổi. Sau khi một trăm bức tượng đã được làm xong, gương mặt anh không chỉ trở lại bình thường mà còn trông đẹp hơn cả trước đó. Khi anh giao lại số tượng Phật cho vị đại sư, ông ta nói: “Đây không phải là tôi đã chữa trị cho anh; mà là tự anh đấy.”
Tại sao lại như vậy? Vị đại sư giải thích rằng khi người nghệ sĩ nặn tượng các sinh mệnh tà ác và quái vật, hình ảnh của chúng in lại trong tâm trí anh. Một thời gian sau, những hình ảnh này phản ánh lên gương mặt của người nghệ sĩ và trở thành một phần ngoại hình của anh. Khi anh tập trung vào những bức tượng Phật, tâm trí anh tràn ngập hình ảnh của Phật. Sự huy hoàng, từ bi và rực rỡ của Phật giữ lại trong tiềm thức anh; và tự nhiên thay đổi ngoại hình của anh theo hướng tích cực. Khi người nghệ sĩ nặn tượng Phật, tâm anh được chính lại, và ngoại hình của anh đã trở lại như ban đầu. Theo ý nghĩa này, chẳng phải anh đang tạc tượng chính mình hay sao?
(Theo Chanhkien)