[Chanhkien.org] Khưu Xứ Cơ, một trong “Toàn Chân Thất Tử”, nhờ khổ tu mà hiện xuất một số thần tích, thanh danh ngày càng lớn. Kim Thế Tông, Hoàng đế nước Kim thời bấy giờ nghe đại danh Khưu Xứ Cơ, nên triệu ông vào cung yết kiến. Khưu Xứ Cơ đến rồi, Kim Thế Tông mới hỏi ông lý nhân sinh, Khưu Xứ Cơ nói: “Tích tinh dưỡng thần là mấu chốt của tu thân, thực hành vô vi là căn bản để trị thiên hạ. Phú quý sinh dâm là lý thường của con người, cần hết sức tự đề phòng. Nếu có thể kiên trì như vậy, khoảng cách đến tiên Đạo đã không còn xa nữa. Những cách nói hoang đường quái dị khác, xin chớ có tin”. Sau này Kim Thế Tông lại một lần nữa triệu kiến Khưu Xứ Cơ, Khưu Xứ Cơ phân tích lý Trời và người, Kim Thế Tông nghe xong sắc mặt vui mừng.
Khi ấy Khưu Xứ Cơ có thể nhân lúc Hoàng thượng cao hứng mà đắc được phú quý công danh, nhưng ông là một người tu luyện, hoàn toàn không có hết thảy tâm danh lợi ở nhân gian. Bởi vậy không lâu sau, ông xin trở về núi Chung Nam tu luyện. Sau khi Khưu Xứ Cơ trở về núi, Kim Thế Tông lại thưởng cho mười vạn quan tiền, nhưng bị ông dùng lời khéo từ chối.
Sau đó đến những năm Thái Hòa của Kim Chương Tông (1201-1208 SCN), Kim, Tống hai triều khai chiến, quần chúng các nơi ở Sơn Đông đua nhau khởi nghĩa kháng Kim. Dương An Nhi (nguyên danh Dương An Quốc), người huyện Ích Đô cũng tập hợp quần chúng khởi nghĩa, sau bị triều Kim chiêu an, được phong làm Thích Sử, giữ chức Phòng Ngự Sử. Năm Sùng Khánh thứ 2 Kim Vệ Thiệu Vương (1212 SCN), quân Mông Cổ bao vây Trung Đô, Vệ Thiệu Vương hạ lệnh Dương An Nhi dẫn quân tác chiến. Dương An Nhi hành quân tới núi Kê Minh, đến nửa đường bỏ chạy về Sơn Đông, lại một lần nữa khởi nghĩa kháng Kim. Bởi vì thuộc hạ lấy mặc áo đỏ làm dấu hiệu, nên gọi là “Hồng áo quân”.
Khi ấy Đô Úy phụ trách bình loạn Sơn Đông là Phó Tán An Trinh nghĩ tới Khưu Xứ Cơ đức cao vọng trọng, nên muốn mời ông tới chiêu an nghĩa quân. Khưu Xứ Cơ vì muốn gắng sức cứu người nên vui vẻ đồng ý. Phó Tán An Trinh phái quân bảo vệ Khưu Xứ Cơ tiến lên, nhưng Khưu Xứ Cơ nói: “Triều đình đã phải phái quân, còn cần ta làm gì? Không bằng để sư đồ ta cầm chiếu thư tiến lên, lấy đó chứng minh rằng triều đình tuyệt không có ác ý gì”. Phó Tán An Trinh đồng ý. Bởi vậy, Khưu Xứ Cơ không mang theo quân lính nào, mà chỉ dẫn mấy đồ chúng tiến lên.
Mấy sư đồ Khưu Xứ Cơ vừa nhìn thấy thủ lĩnh Hồng áo quân liền nói: “Triều đình Nam Tống ngu dốt hủ bại, sau khi tự sát hại anh hùng Nhạc Phi kháng Kim, Thiên Đế phẫn nộ, không phù hộ nhà Tống nữa. Triều Kim cũng hết hy vọng rồi, người tới diệt họ sắp tới đây, nhưng không phải các vị! Các vị làm ầm lên như thế, cuối cùng đại họa rơi xuống đầu. Thỉnh các vị trở về nhà làm lương dân, đợi sau này chiến sự nổ ra, ta sẽ có cách bảo hộ các vị”. Đám người này xưa nay đều kính ngưỡng Khưu Xứ Cơ, nên rất nhiều người sau khi nghe ông nói liền bày tỏ ước nguyện thụ chiêu an, trở về làm dân thường, mặc dù không nghe lệnh của triều Kim.
Sau đó, Phó Tán An Trinh thừa cơ trấn áp các Hồng áo quân không thuận chiêu an, khiến châu huyện mà Hồng áo quân chiếm đóng lần lượt thất thủ. Cuối năm ấy, Dương An Nhi kiên trì tạo phản đọa xuống nước mà chết, Hồng áo quân còn lại do em gái của y là Dương Diệu Chân thống lĩnh tiếp tục kháng Kim, sau phải đi nhờ cậy Nam Tống. Nhưng Nam Tống lại coi họ là phe đối lập, nên mới nhân cơ hội tiêu diệt họ. Tới đây, trong số những người từng gia nhập Hồng áo quân, chỉ những ai nghe lời khuyên rút lui của Khưu Xứ Cơ mới bình an vô sự, còn lại đều bị Kim hoặc Nam Tống tiêu diệt.
Sau khi đọc đoạn cố sự này, tôi cảm thán rất nhiều. Khưu Xứ Cơ là người tu luyện, hoàn toàn không có tâm truy cầu quyền lợi ở nhân gian. Nhưng có người chấp trước vào quyền lực, vào chính trị, thấy Khưu Xứ Cơ phụng chiếu khuyến hóa nghĩa quân, có thể nghĩ chẳng phải ông đang phục vụ cho người thống trị triều Kim, đang tham dự chính trị?
Kỳ thực sự truyền bá chính tín, bất luận đối với nhân dân hay người thống trị, thì đều có chỗ tốt, thế nhưng tuyệt không phải khái niệm “phục vụ cho người thống trị”. Chính tín với chính trị là vô quan, Khưu Xứ Cơ là một người xuất gia, đối với chính trị cũng là vô quan. Tôi nghĩ: Sở dĩ ông phụng chiếu khuyến hóa Hồng áo quân, chẳng qua là ông gắng sức cứu người thôi, chứ trong tâm ông hoàn toàn không có truy cầu quyền lực hay lợi ích gì ở thế gian. Khưu Xứ Cơ đã nhìn thấu an bài của thiên thượng, biết được khởi nghĩa Hồng áo quân sẽ không có kết quả tốt đẹp, nên mới khuyên họ trở về nhà. Kết cục cuối cùng của sự kiện đã chứng minh câu nói của Khưu Xứ Cơ, ai không nghe lời khuyến thiện của Khưu Xứ Cơ đều bị tiêu diệt.
Hôm nay, học viên Pháp Luân Công khuyên người thoái đảng, đoàn, đội để bảo đảm bình an, bởi vậy một số người ngộ nhận rằng học viên Pháp Luân Công đang tham dự chính trị. Kỳ thực sự hồng truyền của Pháp Luân Công cùng với chính trị là vô quan, học viên Pháp Luân Công đều là người tu luyện chân chính, là không quan tâm tới quyền lực thế gian. Trong tu luyện, họ biết rằng mấy chục năm qua Đảng Cộng sản Trung Quốc đã bức hại nhân dân, kể từ năm 1999 lại bức hại tàn khốc những học viên Pháp Luân Công lương thiện, gây ra tội nghiệt tày trời, nhất định phải bị Trời diệt. Đến lúc ấy tất cả những ai không nguyện thoái xuất tổ chức của tà đảng đều trở thành vật tuẫn táng chôn theo tà đảng. Không muốn họ bị liên lụy vì sự diệt vong của tà đảng, các học viên Pháp Luân Công mới khuyên người thoái đảng, đoàn, đội của Trung Cộng để giữ tính mạng; trong tâm họ chỉ nghĩ tới cứu người, chứ không nghĩ tới quyền lực thế gian; hành vi của họ chỉ liên quan tới cứu người, chứ vô quan với chính trị.
Việc trước chưa quên, việc sau đã tới. Những người theo Hồng áo quân năm xưa, nhờ nghe theo lời khuyên thoái xuất của Khưu Xứ Cơ mà giữ được tính mạng; hôm nay, phàm là những ai tin lời học viên Pháp Luân Công, tuyên bố thoái đảng, đoàn, đội (có thể dùng biệt danh), thì trong tương lai không xa khi Trời diệt Trung Cộng sẽ nhất định được bình an, từ đó tiến nhập tương lai tốt đẹp.
Theo chanhkien.net