Nguyễn Hoàng Khánh là sinh viên Việt Nam xuất sắc từng theo học tại trung tâm học thuật hàng đầu thế giới. Trải qua bài thi LSAT (Law School Admission Test) dành cho các học sinh ngành Luật dài gần 5 tiếng, trong đó yêu cầu rất nhiều kĩ năng đọc hiểu nhanh và suy luận logic về tất cả các lĩnh vực như khoa học, nghệ thuật, xã hội và pháp luật, cùng bài luận chính về thách thức và cơ hội của hệ thống pháp luật Việt Nam khi tham gia TPP, Khánh đã nhận được hỗ trợ tài chính 80% của Đại học Harvard, Hoa Kỳ cho chương trình Juris Doctor (tạm dịch: Tiến sĩ Luật).
Ở Mỹ, để học ở trường Luật, sinh viên phải tốt nghiệp một đại học khác trước đó, nên trước khi nộp hồ sơ vào Harvard, Khánh đã đăng ký học ngành Tâm lý học, chuyên ngành phụ là Kinh tế và Triết học tại đại học St. John’s, New York, Hoa Kỳ. Tại đây, Khánh đã nhận được học bổng 100% Presidential Scholarship khi vào trường và là một trong ba sinh viên được nhận bằng khen của hiệu trưởng với điểm tốt nghiệp 3,93/4 (điểm trung bình gần tuyệt đối). Cùng với những đóng góp tích cực cho hoạt động của trường, Khánh được vinh danh và tiếp tục được cấp thêm học bổng 100% cho chương trình Thạc sỹ Quản trị Kinh doanh về Tài chính. Sau đây là chia sẻ của bạn Khánh:
Khi học về Luật, em đã học được cách nhìn nhận sự việc rất thấu đáo, nhìn theo nhiều hướng. Mình không bao giờ đưa ra kết luận ngay cho đến khi mình xem xét tất cả những khía cạnh, góc độ liên quan. Chính điều đó đã giúp em tiếp nhận được những chân lý mới, và một trong số đó đã khiến em có lý giải tốt hơn về tâm tranh đấu và quá đặt nặng vào cái “danh” của mình. Thoát khỏi “gánh nặng” đó, cuộc sống của em ở Harvard đã “dễ thở” hơn rất nhiều.
Chân lý mới nào đã giúp cuộc sống ở Harvard của em “dễ thở” hơn?
Hồi đại học em được học rất nhiều về triết học và tôn giáo, như kiểu trường Công giáo ở bên này. Em không phải là người theo Công giáo, em cũng đi chùa, kính Phật như bao người Việt Nam, nhưng em cũng hay tìm hiểu các câu hỏi về triết học như vì sao con người ở đây, sống để làm gì? Em cũng tìm hiểu rất nhiều hệ tư tưởng triết học, từ Hy Lạp cổ đại, Plato hay Aristote, triết học phương Đông và cả tôn giáo phương Đông, phương Tây… Dù vậy thì càng đọc em lại càng có thêm nhiều câu hỏi về chân lý cuộc đời và ý nghĩa sinh mệnh đời người rốt cuộc là gì? Sau con người thì có gì cao lớn hơn không? Về mặt khoa học thì con người biết được đến đâu, và còn điều gì chưa biết?…
Trong một dịp về nhà chơi, bà ngoại có kể cho em nghe về môn tập mà em cũng không chú ý lắm, chỉ biết đó là môn tu luyện Phật gia theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Nhưng sau đó em nhận thấy sự khác biệt rõ rệt ở bà ngoại. Trước đây, mỗi khi về nước, em đều phải mua cho bà rất nhiều loại thuốc. Từ khi tu luyện Pháp Luân Công, bà em đã khỏi hẳn bệnh đau nửa đầu, không còn mất ngủ ban đêm, không cần đến thuốc tim hay thuốc khớp mà vẫn khỏe mạnh, minh mẫn, còn có thể tự đi một mình sang Mỹ thăm em.
Sau đó trong một lần đi mua sách ‘Chuyển Pháp Luân’ cho bà ngoại ở New York, em thấy tò mò nên mở cuốn sách ra đọc, và em đã ngồi đọc ở hiệu sách 3 tiếng liền không nghỉ.
Điểm em thấy cuốn hút nhất ở trong cuốn sách đó là hệ thống tư tưởng cực kì mạch lạc xuyên suốt, mọi dẫn chứng trong đó đều rất hợp lý. Càng đọc em càng hiểu nhiều và minh bạch ra những điều trước đây mình đã học, thắc mắc và trăn trở…
Dường như rất nhiều câu hỏi của em từ trước đến giờ như có Thần Phật hay không, có Chúa hay không, Tại sao có Chúa mà con người vẫn có nhiều khổ đau và tai hoạ như thế? Đọc cuốn sách ấy thì em đã giải thích được mọi thứ, cảm thấy thông suốt và hệ thống ấy thật mạch lạc và logic.
Với những khái niệm mà nhiều người cho là mê tín, vì sao em lại cảm thấy nó khoa học và logic?
Trước hết, không thể phủ nhận là nền văn minh nhân loại và khoa học kĩ thuật ngày càng phát triển, đã tạo ra được rất nhiều công cụ phục vụ đời sống con người. Tuy vậy, đồng thời, khoa học càng phát triển thì chúng ta lại càng thấy rằng hiểu biết của chúng ta về vũ trụ, không gian và thế giới xung quanh ta còn hạn chế và nhỏ bé.
Quả vậy, những phát hiện của vật lý học hiện đại đã cho thấy rằng sự tồn tại của thế giới xung quanh chúng ta dường như phức tạp, và thậm chí khác xa với thế giới quan con người có thể cảm nhận được qua mắt thấy, tai nghe. Bản thân khoa học hiện đại đã khám phá ra được những điều mà nhiều người có thể coi là huyền hoặc, viễn tưởng. Ví dụ, trong thế giới lượng tử, thế giới của các hạt siêu nhỏ, một hạt vật chất dường như có thể “phân thân”, đồng thời tồn tại ở nhiều nơi cùng một lúc, hay là thông tin dường như có thể dịch chuyển tức thời.
Hay lấy một thí dụ đơn giản khác là thời gian. Chúng ta hay nghĩ về thời gian với một dòng chảy không ngừng, không thể đảo ngược, và thời gian là như nhau đối với tất cả mọi người. Tuy nhiên, thuyết tương đối của Einstein khẳng định rằng tốc độ của thời gian là khác nhau ở từng vị trí khác nhau và có những nơi trong vũ trụ, thời gian ngừng chảy, tạo nên các không-thời gian (spacetime) khác nhau. Tuy nhiên, khoa học của chúng ta vẫn luôn phát triển và không ngừng cập nhật. Tất cả những điều đã được khoa học công nhận này, nói ra chẳng phải là huyền hoặc hay “mê tín”?
Thứ hai, có rất nhiều thứ rõ ràng tồn tại mà khoa học phương Tây vẫn chưa dám công nhận, phần lớn vì họ chưa hiểu rõ và cũng chưa có đủ thời gian cũng như động lực để nghiên cứu.
Chẳng hạn, chúng ta đã được chứng kiến tác dụng hiệu quả nhất định của Đông y, châm cứu hay là khí công. Em nhớ, hồi trước trong chương trình “Chuyện lạ Việt Nam”, có một nhà sư dùng khí công chống lại lực đâm của một mũi khoan điện lên đỉnh thái dương, hay có người dùng cây giáo đặt vào yết hầu để mà đẩy vật nặng. Các chiến sĩ bộ đội, công an Việt Nam cũng thường xuyên sử dụng khí công để rèn luyện thể chất, nâng cao sức mạnh với những hiệu quả nhất định.
Vậy mà khoa học phương Tây lại không hề dám kết luận về tác dụng của khí công. Cùng với đó là sự tồn tại vô vàn những hiện tượng siêu nhiên, những người có các công năng đặc dị mà khoa học vẫn chưa thể lý giải được, như hiện tượng các nhà ngoại cảm tìm mộ ở Việt Nam hay thế giới đã ghi nhận nhiều trường hợp có thể sống mà không cần ăn uống trong nhiều năm liền.
Về vấn đề này, trong ngành Luật, có một khái niệm gọi là “kiến thức truyền thống,” mà các nước phương Tây đau đầu bàn cãi không biết nên bảo hộ sở hữu trí tuệ cho những kiến thức đó như thế nào, bởi vì khoa học phương Tây vẫn chưa có một cái nhìn toàn diện và hiểu biết hết về các thành tựu của khoa học truyền thống, bao gồm y học cổ truyền phương Đông.
Và cuối cùng, có thể nói Pháp lý của Pháp Luân Công không bác bỏ những điều của khoa học hiện tại, mà cho em lời giải từ hệ quy chiếu rộng lớn hơn và bổ sung được những chỗ khoa học hiện hữu chưa giải đáp được.
Những lý giải mới mẻ này đã giúp em vượt qua áp lực tại Harvard như thế nào?
Tại đây vấn đề đi tìm việc làm để thực tế hóa những lý thuyết được học cũng quan trọng không kém so với kết quả học tập. Có một thời gian, khi rất nhiều bạn cùng lớp đã kiếm được công việc thực tập tốt rồi mà mình vẫn giậm chân tại chỗ. Lúc đó em đã thấy rất ghen tỵ với họ, thấy bản thân mình thật kém cỏi.
Nhưng rồi, tĩnh lại, em nhớ đến những lời dạy trong ‘Chuyển Pháp Luân’, cần hành xử theo Chân Thiện Nhẫn, em đã nhìn vào nội tâm mình và cảm thấy mình đang bị ham muốn và suy nghĩ tiêu cực dẫn dắt. Tại sao mình cứ băn khoăn lo lắng và ép bản thân phải là số một. Khi mình luôn muốn hơn người khác thì sẽ sinh ra tâm tranh đấu, đố kỵ, nếu thành công thì sẽ tự mãn. Đều là những việc làm hao tâm tổn sức, không Thiện mà cũng chẳng Nhẫn.
Khi nghĩ như vậy, em bỗng nhiên xin được việc một cách dễ dàng. Em xin được cả 2 công việc tốt trong mùa hè, một là làm cho Accion International, một tổ chức phi lợi nhuận đa quốc gia chuyên cung cấp dịch vụ tài chính cho người nghèo, người có thu nhập thấp, một việc khác là trong nửa hè còn lại em sẽ về Hàn Quốc làm cho công ty luật. Đó là một trong những công ty luật lớn chuyên đại diện cho các tập đoàn của Hàn Quốc trong việc đầu tư ra nước ngoài.
Sau lần đó, em càng nhắc nhở mình trong cuộc sống hàng ngày cần biết đối xử chân thành thiện lương với người khác, rèn tính nhẫn nại, biết “lùi” khi mâu thuẫn đến và hướng vào trong nội tâm xem mình còn điều gì thiếu sót. Đặc biệt phải loại bỏ tâm đố kỵ, lòng tham, tính tự mãn và sự cực đoan, cố gắng hoàn thiện bản thân trên mọi phương diện và không quên tập 5 bài công pháp nhẹ nhàng, tĩnh tại. Tu luyện với em đơn giản chính là như vậy.
Được biết nước Mỹ rất đón nhận Pháp Luân Công, vì sao vậy?
Bản thân những người tu luyện Pháp Luân Công ở xung quanh em đều có học vị cao, có những người học tiến sỹ ở MIT (Học viện Công nghệ Massachusetts), có người là luật sư quốc tế. Họ đều thể hiện một nội tâm thân thiện, hoà ái, sẵn sàng giúp đỡ người khác. Không có ai nghĩ mình có vị trí này nọ trong xã hội thì mình phải có được sự nể trọng hay sao đó. Họ đều rất khiêm nhường giúp đỡ nhau, kể cả người mới tập hay người cũ. Những công việc, tổ chức sự kiện, hội thảo tự do tín ngưỡng nào, họ cũng sẵn sàng chung tay vào làm dù họ rất bận mà không cần ai đốc thúc.
Cộng đồng dân cư và tri thức ở Mỹ rất đón nhận Pháp Luân Công. Nước Mỹ tự do về tín ngưỡng và tư tưởng, mọi thứ không vi phạm pháp luật và đạo đức đều được chào đón. Hàng năm, ở các thành phố lớn đều tổ chức diễu hành, biểu diễn của các học viên Pháp Luân Công để thể hiện vẻ đẹp của Chân Thiện Nhẫn, giúp mọi người hướng Thiện và nâng cao đạo đức. Cảnh sát hỗ trợ hết mức, các trường đại học lớn ở Boston hay MIT đều có câu lạc bộ những người tu tập Pháp Luân Công.
Cá nhân em thấy, sự đón nhận của người Mỹ là dễ lý giải. Chỉ khi nào tự họ có đạo đức cao, câu thúc trong mọi hành động, suy nghĩ thì công việc của pháp luật sẽ dễ dàng hơn, xã hội tốt đẹp hơn. Và pháp luật dù có kiện toàn đến đâu, chi tiết đến đâu thì sẽ vẫn luôn có kẽ hở, không bao giờ hoàn hảo được. Bởi luật là do con người nghĩ ra sau khi đã xảy ra những việc xấu. Nó sẽ mãi chạy sau những việc xấu để giải quyết hậu quả.
Bởi kể cả ở một xã hội có luật pháp nghiêm minh đến đâu, nhưng không thể ngăn chặn người ta có những suy nghĩ xấu. Luật pháp chỉ răn đe và trừng phạt chứ không khiến con người thay đổi được suy nghĩ từ trong tâm họ.
Pháp Luân Công lại mang đến giải pháp cải biến con người từ gốc, khiến đạo đức mỗi người được đề cao theo tiêu chuẩn Chân Thiện Nhẫn. Nếu mỗi người đều có tâm Pháp để ước thúc hành vi của bản thân mình thì chẳng phải xã hội sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều mà không cần sự can thiệp quá nhiều của luật pháp sao?
Thế nên người Mỹ tôn vinh và trao tặng rất nhiều giấy khen cho Pháp Luân Công là bởi họ tin tưởng rằng Pháp môn này sẽ mang lại hy vọng về sự đề cao đạo đức trong xã hội của họ, từ đó chính họ là người được hưởng lợi.
Nguyễn Hoàng Khánh
Theo Vạn Điều Hay