Vào ngày 10, tháng 9, năm 2002 đã diễn ra việc khai quật cơ thể của vị trưởng giáo Lạt-ma Hambo Itigelov qua đời vào năm 1927 trước sự chứng kiến của người thân, quan chức chính quyền và các chuyên gia ở khu nghĩa trang gần thành phố Ulan Ude (Liên Bang Nga).
Thông tin này đã được truyền rộng trên truyền thông của Nga về vị Lạt-ma Buryat (sau này gọi là Hambo Itigelov ), người đã được khai quật từ một ngôi mộ vào đầu thế kỷ 21. Ngôi mộ này gồm một hộp gỗ và trong đó có đặt một vị sư Lạt-ma ngồi xếp bằng ở thế kiết già. Cơ thể của ông được bảo quản nguyên vẹn như thể nó đang được ướp xác. Cơ bắp và da của ông vẫn còn mềm mại, các nếp nhăn vẫn còn. Cơ thể ông được bao bọc bằng một bộ quần áo bằng vải lụa.
Vị trưởng giáo Lạt-ma Hambo Itigelov khá nổi tiếng trong lịch sử nước Nga. Ông học ở Anninsky Datsan (Đại học Phật giáo ở nước cộng hòa Buryatia, ngày nay chỉ còn lại di tích) và đã đạt được bằng y học và triết học (bản chất của sự vô vi), ông đã biên soạn quyển từ điển bách khoa dược. Vào năm 1911, Itigelov trở thành vị Lạt Ma Hambo (người đứng đầu nhà thờ ở Nga). Trong suốt thời gian từ năm 1913 đến 1917, ông tham gia nhiều hoạt động xã hội cùng với Sa hoàng, ông được mời đến trong dịp kỷ niệm 300 năm của dòng họ Romannov, và Nikolai II trao giải thưởng St. Stanislav cho ông vào ngày 19 tháng 3 năm 1917.
Trong suốt Đệ Nhất thế chiến, ông Hambo Itigelov sáng lập ra tổ chức “Các anh em Buryat”. Ông đã giúp quân đội bằng tiền, thức ăn, quần áo, thuốc men, ông cũng xây dựng các bệnh viện có các vị bác sỹ Lạt ma để cứu các thương binh. Chính vì điều đó, ông nhận được giải thưởng St. Anna và các giải thưởng khác. Vào năm 1926, ông Hambo Itigelov đã khuyên các vị sư rời khỏi nước Nga bởi vì “giáo lý đỏ đang đến” (chỉ chủ nghĩa Cộng Sản – ND), tuy nhiên bản thân ông thì không bao giờ rời khỏi nước Nga. Năm 1927, khi ông 75 tuổi, ông nói với các vị Lạt-ma chuẩn bị thiền định vì ông sắp viên tịch. Các vị Lạt Ma đã không đồng ý tham gia vì ông vẫn còn sống. Khi Itigelov bắt đầu ngồi thiền một mình, các vị Lạt Ma đã tham gia cùng ông và ông viên tịch ngay sau đó.
Ông Hambo Itigelov đã để lại bản di chúc nói rằng hãy chôn ông ở tư thế kết già trong một hộp gỗ cây tùng ở một nghĩa trang truyền thống. Ngoài ra, một điểm hết sức thú vị đó là: bản di chúc còn nói hãy khai quật mộ ông vào khoảng thời gian nhiều năm sau đó. (Điều đó có nghĩa là ông biết được cơ thể của mình sẽ được bảo quản). Sự việc này xảy ra vào năm 1966 và năm 1973 các nhà sư e ngại không dám nói với mọi người về điều đó, bởi vì chế độ Cộng Sản đang bóp nghẹt tôn giáo trong xã hội vào thời đó. Chỉ vào năm 2002, cơ thể của ông được khai quật và chuyển đến tu viện Ivolginsky Datsan (nơi thường trú của vị Lạt-ma Hambo Itigelov). Cơ thể của ông được kiểm tra chặt chẽ bởi các nhà sư, các nhà khoa học và các nhà bệnh lý học.
Kết quả giám định cơ thể của ông như sau: Cơ thể đã được bảo quản rất tốt, toàn bộ cơ bắp và các tế bào không hề có dấu hiệu của sự phân hủy, khớp và da vẫn còn mềm. Điều thú vị là cơ thể của ông chưa bao giờ được ướp tươi cũng như ướp xác.
Hai năm sau đó, cơ thể ông được trưng bày để mọi người đến chiêm ngưỡng, không hề có một chế độ bảo quản bằng nhiệt độ hay độ ẩm nào. Không ai biết vì sao mà cơ thể ông được giữ nguyên vẹn như thế.
Trong kinh điển Phật giáo có miêu tả về hiện tượng này, tức là cơ thể của các vị sư có thể đạt được trạng thái “bất hoại” thông qua phương pháp tu luyện thiền định. Nhưng điều này chưa bao giờ được chứng thực. Và giờ đây điều này là một minh chứng rõ ràng.
Nguồn tiếng Anh: http://awescience.com/2013/11/28/dead-buddhist-monk-is-alive/