Quyết Định Đáng Giá Sáu Mươi Triệu Đô La Mỹ
“Tôi đã không nhận lấy tiền nhuốm máu từ một chính phủ giết hại chính người dân của họ,”Jeffrey Van Middlebrook, nhà phát minh Thung lũng Silicon nói.
Vào năm 2006, Jeffrey Van Middlebrook, một nhà phát minh đa tài tại Thung lũng Silicon (Thung lũng công nghệ hàng đầu của Mỹ) đã tìm ra cách tách khí đốt từ chất thải, nếu áp dụng trên quy mô công nghiệp, phát minh này có thể đáng giá cả một gia tài.
Middlebrook đã phát minh ra hệ thống này tại xưởng làm việc của mình và gọi nó là thiết bị hóa lỏng khí đốt bằng cách tách ly phân đoạn phổ rộng. Sau khi thực hiện nó theo quy mô nhỏ, ông đã kêu gọi tài trợ trong nước. Tuy nhiên không có doanh nghiệp nhà nước hay tư nhân nào sẵn sàng đầu tư một số tiền lớn đủ để đưa phát minh của ông từ xưởng đến quy mô công nghiệp.
Sau đó, vào năm 2011, Trung Quốc đã đến gõ cửa đầu tư. Middlebrook gặp gỡ đoàn đại biểu Đảng Cộng Sản Trung Quốc hai lần: lần một từ tỉnh Hồ Bắc đến San Jose năm 2011, và lần hai từ tỉnh Giang Tô đến San Francisco vào tháng 2, 2012.
Liên kết với một trường đại học tại Trung Quốc và được hỗ trợ từ kho bạc dồi dào của Đảng Cộng sản Trung Quốc, họ đã đề nghị ông và một đối tác kinh doanh một khoảng tài trợ 60 triệu Đô la Mỹ cho việc nghiên cứu và phát triền. Ông sẽ có một phòng nghiên cứu tại một trường đại học ở Trung Quốc cùng với các nhà khoa học, kỹ sư và các thiết bị cần thiết để đưa phát minh của ông hoạt động trên quy mô công nghiệp.
Cho đến tháng 5, 2012, một đối tác người Trung Quốc của Middlebrook, một nhà khoa học được đào tạo tại trường đại học MIT, người đứng đầu các cuộc đàm phán với đoàn đại biểu Trung Quốc, sắp xếp cho họ đi du lịch vào tháng 9.
Người Trung Quốc quan tâm sâu sắc đến phát minh của Middlebrook chính vì ứng dụng tiềm năng của nó trong việc thúc đẩy công nghệ làm than sạch. Trung Quốc là nước lớn nhất thế giới về tiêu thụ than đá và hậu quả ô nhiễm từ việc đốt than để lấy điện là rất lớn. Mỗi năm có khoảng nữa triệu người ở Trung Quốc chết sớm do các căn bệnh có liên quan đến ô nhiễm không khí và việc đốt than góp phần rất lớn tạo nên màn khói đen cuộn lớn tại các thành phố Trung Quốc.
Sau đó, Middlebrook bắt đầu đọc tin tức trên thời báo Đại Kỷ Nguyên và biết rằng các bệnh viện quân đội Trung Quốc thu hoạch nội tạng từ hàng chục ngàn tù nhân lương tâm, phần lớn là các học viên Pháp Luân Công, một bộ môn tu luyện tinh thần ôn hòa. Ông đọc về việc tra tấn tẩy não và cuộc đàn áp không nhượng bộ từ giới chính quyền. Và ông đã ngần ngại.
“Khi tôi bắt đầu đọc những điều đó, tôi trở nên cực kỳ mâu thuẫn về đạo đức,” Middlebrook nói. “Mặt khác, số tiền 60 triệu đô la Mỹ từ Trung Quốc đu đưa trong đầu tôi. Thật là quyến rũ. Thật là khó khăn để nhận được nguồn tài trợ R&D* cho công nghệ mới. Đó là một quá trình khó khăn không liên quan đến kỹ thuật.
Middlebrook tiếp tục: “Kia là một chính phủ nước ngoài người nắm giữ tiền ngay trước mặt tôi, và sau đó tôi bắt đầu đọc nhưng điều kinh khủng tại Trung Quốc. Tôi đã nghĩ: “Tôi không thể làm điều này. Tôi không thể nhận số tiền này. Tôi không thể đến Trung Quốc. Bất kể là công nghệ của tôi bao nhiêu tiền, bất kể là họ định đầu tư bao nhiêu, tôi cũng không thể nhận tiền của Trung Quốc.”
Những người bạn hỏi ông: Tại sao ông không thể nhận số tiền này, phát triển công nghệ mang lợi ích cho thế giới, và sau đó quay lại và dùng nó làm chuyện gì đó tốt? Middlebrook trả lời: “lấy tiền của họ là lấy tiền nhuốm máu. Nếu sự thật là họ đang giết người lấy nội tạng, và nó xảy ra với cả cấp bậc cao nhất của chính phủ – và tôi không biết làm sao nó không thể – Tôi không thể bán công nghệ của tôi và kiếm lợi ích, dù cho nó có đáng giá bao nhiêu cho cải thiện môi trường.”
Ông nói thêm: “ Tôi không thể lấy những đồng tiền trong khi tôi biết rằng mọi người đã mất đi sự sống của họ để tôi có được số tiền đó. Tôi không làm được.”
Middlebrook được đào tạo chính quy về địa chất và kỹ thuật, đã phát minh ra nhiều thiết bị, trong đó hiện nay có một số đang được khai thác về mặt thương mại.
Hệ thống đốt chất thải sử dụng một loạt các buồng. Mỗi buồng kéo một số hợp chất cần loại bỏ ra khỏi khí đốt, chuyển hóa nó thành chất lỏng. Nó có thể giữ nhiều loại khí độc hại như CO2, SO2, H2S; ví dụ, một khi dạng lỏng được trung hòa và được sử dụng cho các ứng dụng nông nghiệp và công nghiệp – điều này tốt hơn là thải chúng ra khí quyển.
Những phát minh khác của Middlebrook bao gồm lá chắn an toàn cho cưa máy, máy chụp ảnh hình xuyến 360 độ, một điều khiển từ xa phù hợp hết với hệ thống chống carjack được trang bị thêm, và van xả cống ngầm chiều ngang được phát minh năm 1991 và hiện tại được đang đàm phán ký kết hợp đồng.
Ông là người vận hành công ty Invention Dynamics, LLC, hiện phủ sóng khắp miền bắc California trong vài thập niên. Một bài báo trong tuần báo tại bang Monterey ghi chép rằng trong những năm cuối thập niên 1970 ông đã làm “ những công trình điện, ống dẫn nước và mộc” cho văn phòng Pacific Grove của Gary Kildall, một trong những nhà tiên phong trong lĩnh vực máy tính cá nhân.
Khoảng sáu tháng sau khi ông thông báo với các đồng nghiệp là ông từ bỏ thương vụ này, Middlebrook đã viết một lá thư cho thời báo Đại kỷ Nguyên để cám ơn tờ báo về “sự trung thực báo chí, ít nhất là đã trung thực như bất kể con người nào đủ để báo cáo tất cả mọi thứ.” Sau đó, thời báo Đại Kỷ Nguyên đã liên lạc và bắt đầu xác minh câu chuyện của ông.
Ông nói ông đã viết cho Đại Kỷ Nguyên “quyết định rút ra khỏi nó … không như việc tự vỗ lưng mình để khen ngợi”. Middlebrook nói rằng ông hy vọng các chính phủ và những tổ chức lớn, “không phải là những gã bé nhỏ như ông,” sẽ thực hiện nhân quyền một các nghiêm túc tại Trung Quốc. “Những công ty lớn phải nỗ lực hơn: nó là vô đạo đức, quá đỗi vô đạo đức, và chúng ta không phải đang làm kinh doanh.”
Middlebrook cung cấp bảng mô tả chi tiết phát minh của mình, và cho phép một nhà biên tập xem hai ứng dụng mô hình liên quan. Ông cung cấp hình ảnh một phần của thiết bị cũng như một lá thư từ Leon E.Panetta, cựu Bộ Trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ, đã công nhận phát minh cách ly CO2 của ông. Panetta viết: “Nguồn tài nguyên tốt nhất của ông có thể chỉ là nguồn tài trợ từ chính phủ cho một số loại, tuy nhiên. Tôi phải cảnh báo ông rằng những nguồn tài trợ các loại dự án này rất hiếm hoi trong tình hình kinh tế hiện nay.” Thời điểm này là vào tháng 12, 2008.
Những tài liệu về cuộc thương lượng của Middlebrook với đoàn đại biểu Trung Quốc hiện trong tay cộng sự người Trung Quốc trước đây, người đã dẫn đầu cuộc thương lượng và tên của ông được Middlebrook yêu cầu giữ bí mật. “Tôi không muốn bất kỳ ai bị hại,” ông nói, một tham khảo nói lên sự thật rằng các lực lượng bảo vệ, và Đảng Cộng sản được biết là sẽ trừng phạt nghiêm khắc những ai lên tiếng về những vi phạm nhân quyền tại Trung Quốc.
Cùng hợp tác với Middlebrook, đối tác cũ của ông, người gốc Hoa, lớn lên tại Trung Quốc, và tiếp tục thăm viếng gia đình và làm kinh doanh tại đó có thể là một mục tiêu trừng phạt và bị đe dọa về an toàn và các lợi ích kinh tế.
Đối tác nắm giữ một lĩnh vực phát minh hướng đến việc tái sử dụng nước thải công nghiệp sử dụng vi sinh vật, và kế hoạch ban đầu được phát triển thương mại với các phòng tách biệt của Middlebrook. Thời báo Đại Kỷ Nguyên đã tiến hành xác minh độc lập sự đồng nhất về thông tin của những đối tác trên.
Thời báo Đại Kỷ Nguyên đã liên lạc với người cộng tác với Middlebrook, Reinaldo Garcia, một nhà soạn kịch, nhạc sỹ, và cựu nhà báo để tham chiếu. Garcia vừa mới hoàn thành kịch bản phim dựa trên một ý tưởng của Middlebrook. Ông nhắc lại việc nhìn thấy một thông tin được đăng trên Facebook của Middlebrook cách đây vài tháng, thông báo một sự thật là ông ấy là từ bỏ nguồn tài trợ R&D từ Trung Quốc sau khi đọc về việc thu hoạch nội tạng từ các tù nhân lương tâm ở Trung Quốc.
“Tôi đã nghĩ có lẽ anh ta khoe khoang. Có lẽ anh ta bị mất thương vụ nhưng anh ta biện minh là anh ta muốn đưa ra lập trường về nguyên tắc đạo đức.” Garcia tiếp tục suy nghĩ. “Nó có thực không?” Ông ta nói ông ta đã nói chuyện với Middlebrook về điều đó và rất nhanh chóng trở nên hài lòng về sự xác thực của câu chuyện. “Anh ta không ngần ngại khi giải thích về những chuyện đó. Anh ta đã giải thích rất rõ ràng về những gì Trung Quốc đang làm, và làm thế nào anh ta phản đối nó. Anh đã đáng lẽ ra đã có được khoản tài trợ R&D.”
Không thể biết rằng liệu công nghệ mà Middlebrook đã phát minh lẽ ra được đưa ra trên quy mô công nghiệp một cách thành công hay không. “Khi mọi thứ được mở rộng lên, những điều rắc rối, phức tạp mà bạn không biết trước được sẽ phát sinh,” Middlebrook nói. “Nhưng nó có vẻ như nó lẽ ra sẽ được mở rộng và mang lại lợi ích to lớn.”
Ông tiếp tục: “Trong một ý nghĩa nào đó, có một nguyên tắc cao hơn ở đó, nhưng nó không phải ở phí tổn của những người đang bị giết để lấy nội tạng. Nó đúng là một Auschwitz* tại Trung Quốc. Tôi biết được nó nhờ tờ báo của các bạn, và nếu nó có nghĩa là thâm chí nếu công nghệ của tôi không thể thành hiện thực, tôi cũng có thể nhìn tôi trong gương và nói: “Tôi đã không nhận tiền nhuộm máu từ một chính phủ giết hại chính người dân của họ.”
Báo cáo bổ sung của Jasper Fakkert
· R&D: nguồn tài trợ cho việc nghiên cứu và phát triển
· Auschwitz: Trại tập trung Auschwitz (Konzentrationslager Auschwitz) là trại lớn nhất trong các trại tập trung của Đức Quốc xã. Trại này nằm ở Ba Lan và được đặt tên theo thành phố Oświęcim gần đó, cách Kraków 50 km về phía Tây, cách thủ đô Warszawa 286 km. Trong thời kỳ Đức Quốc xã chiếm đóng Ba Lan năm 1939, Oświęcim sáp nhập vào Đức và đổi tên thành Auschwitz.
Nguồn: Đại Kỷ Nguyên