Tinh Hoa

Bình Nhưỡng cách đây 100 năm

 

Kiến trúc của Bình Nhưỡng một trăm năm trước mang đậm nét phương Đông; cuộc sống của người dân diễn ra bình dị, đàn ông câu cá và xẻ gỗ, phụ nữ dệt vải, các bé gái tết tóc đuôi sam.

Thế giới thường nghĩ đến Bình Nhưỡng, Triều Tiên, là một địa danh bí ẩn và cô lập. Tuy nhiên, trong những năm đầu thế kỷ 20, sau khi triều đại Chosun sụp đổ năm 1910 và trước khi bán đảo Triều Tiên bị chia cắt năm 1945 thì Bình Nhưỡng là một thành phố mở cửa và phát triển.

Kho tư liệu bang California, Mỹ lưu lại hình ảnh thành phố này dưới tên gọi Heijo của thời kỳ bị Nhật chiếm đóng. Trong ảnh là cồng Taedong (Đại Đồng Môn), nằm bên bờ sông Taedong, cổng thành phía đông của Bình Nhưỡng.

Dù không được chào đón tại đây, trong thời kỳ này, Nhật Bản cũng giúp đem lại những thanh đổi nhanh chóng, trong đó có việc công nghiệp hóa và nâng cấp hệ thống giao thông. Trong ảnh là một ngày lao động bình thường của những người dân ở Bình Nhưỡng.


Một tấm bưu thiếp có in tiếng Anh và tiếng Nhật, chụp lại lầu Chongryu, nằm trên vách đá Chongryu bên sông Taedong. Những kiến trúc cổ đặc trưng châu Á xuất hiện nhiều trong các bức ảnh thời xưa, đối lập với phong cách vuông vắn và đồ sộ kiểu Liên Xô trong các công trình thời nay của Bình Nhưỡng.

Một người đàn ông câu được con cá giữa lòng sông đóng băng. Món canh từ cá câu được ở sông Taedong là món ăn phổ biến ở Bình Nhưỡng và câu cá từ sông băng trong mùa đông lạnh giá vẫn còn phổ biến ở đây..
Người đàn ông cưỡi con lừa và đội chiếc mũ truyền thống của Triều Tiên có tên gọi là “gat”. Mũ này thường được làm từ lông ngựa và tre, có nguồn gốc từ thời phong kiến Choson và được đội để phân biệt đẳng cấp.

Một góc phố ở Bình Nhưỡng. Dân số thời này ở đây là khoảng 200.000 người và bắt đầu công nghiệp hóa. Cho đến sau khi chiến tranh Triều Tiên kết thúc năm 1953, Bình Nhưỡng mới được xây dựng lại thành phố theo như ngày nay chúng ta được thấy.

Một người phụ nữ bên khung cửi. Cho đến tận bây giờ, kinh tế Triều Tiên vẫn phụ thuộc nhiều vào ngành công nghiệp dệt và là sản phẩm xuất khẩu chủ yếu của đất nước. Tuy nhiên, việc xuất khẩu hàng dệt may của nước này bị hạn chế bởi những lệnh trừng phạt và cấm vận của cộng đồng quốc tế.
Các em bé ở Bình Nhưỡng.

Một bữa cơm truyền thống của người Triều Tiên gồm cơm trắng và cá nhỏ.